Như Cánh Hoa Rơi - Chương 29
Chương 29
Lần này, Cố Nham không kéo y xuống hầm nữa, mà ngược lại, y phải leo lên thư phòng để xin hắn rút giang tắc ra.
Ai ngờ vừa bước vào cửa phòng, gạt tàn thuốc lá xẹt qua mang tai y, y hốt hoảng đứng hình ngay tại cửa, không dám vào.
- Đóng cửa vào!
Y vội vàng làm theo lời Cố Nham, rồi ở cạnh cửa đan tay đứng đợi hắn ta.
Một lúc lâu sau, Cố Nham bỏ tập tài liệu trên tay mà day trán, hình như bản phác thảo này có vấn đề, bao nhiêu lần hắn cho người xây lên nhưng mới tới tầng 3 thì trụ chính bị nứt, công nhân họ lo lắng liền xin qua công trình khác. Hắn đã cho đắp thêm diện tích cho trụ chính, nhưng vẫn không xây được tới tầng 5.
Liếc mắt nhìn Y Sinh, hắn đã bực lại càng bực hơn.
- Bây giờ, ngươi không chỉ coi em ta là người hầu, mà còn coi nó là máy ATM sao?
Y bất ngờ, hắn ta cho người theo dõi mình sao? Y vội vã thanh minh:
- Không, không phải.
- Vậy sao?
- Tôi... chỉ là... mượn...
- Mượn sao? Ngươi có biết ngươi đang nói gì không? Ngươi trả nổi sao?
Nếu là trước đây, số tiền này không là vấn đề với y, nhưng bây giờ y biết đi đâu lấy tiền chứ?
- Ta khá là thắc mắc, vì sao ngươi có thể nói mượn chắc nịch như vậy?
- Trước đây... tôi một tháng có thể kiếm được nhiều hơn.
- Tốt nhất ngươi nên nói thật. - Có vẻ hắn ta không tin lời y nói, làm ra vẻ mặt hoài nghi.
Y bắt đầu kể lại cuộc sống trước đây của mình.
- Trước đây tôi nhận làm gia sư cho 3 đứa bé nhà giàu, mỗi đứa như vậy tôi nhận được 5 triệu, 3 đứa là 15 triệu...
- Khoan đã, gia sư thông thường cao nhất là 3 triệu, ngươi lấy đâu ra 5 triệu?
- Bởi vì tôi dạy tới 4 bữa một tuần, mà bọn trẻ tiến bộ rất nhanh, nên lâu lâu họ còn boa thêm cho 500 nghìn. Rồi tôi mở lớp dạy trực tuyến, học viên chỉ chừng 20 người, là tôi được thêm 10 triệu, rồi có các cuộc thi trong tháng, nếu giành được giải nhất không chỉ được tiền thưởng từ cuộc thi mà còn được nhà trường tặng thêm cho ít nhất 1 triệu nữa. Tôi còn mở một trang web chuyên giải đáp thắc mắc, tuy cũng phải đóng thuế nhưng trung bình mỗi tháng tôi thu được 5 - 10 triệu.
- Ý ngươi là một tháng ngươi thu ít nhất là trên 30?
- Ừm!
Y khẳng định chắc nịch, đây là một niềm tự hào của y nên y kể ra mà không vấp một chữ nào, mặt y còn rất hồ hởi. Minh Tuyệt lo lắng đứng ngoài cũng thấy an tâm hơn, liền rời chỗ mà làm bữa tối. Tối nay nhất định Y Sinh phải ngủ với cậu.
- Vậy lúc tôi vừa mua cậu sao cậu không qua mấy chỗ đó dạy thêm mà lại đi dọn rác?
Vừa đề cập tới vấn đề này, Y Sinh cúi mặt xuống, không còn vẻ mặt sáng rỡ mới nãy nữa, mà hơi buồn.
- Cách đó một tháng, tôi đã ôn xong cho bọn họ, rồi xin nghỉ, tôi muốn tập trung vào kì thi đại học này, bởi vì nghe nói không cần học hết 5 năm cũng có thể thi tốt nghiệp. Còn trang web thì là mượn máy tính của nhà trường, nên là...
Y đầu tư rất nhiều thời gian để học giáo trình của đại học 3 năm nay nên y định chỉ ở trong đó 1 năm lấy điểm chuyên cần để thi thôi.
- Không ai đưa ngươi thẳng vô đại học à?
- Có... nhưng tôi từ chối rồi.
- Lí do?
- Cấp 3 có nhiều cuộc thi hơn.
Lí do rất chính đáng. Đúng là cấp 3 có nhiều cuộc thi hơn, mà còn giới hạn độ tuổi nên đại học không thể tham gia.
- Được rồi, lại đây.
Lúc này y mới nhớ đến mục đích y lên đây, mới nãy nói ra được tâm sự, quá thoải mái làm y quên mất. Y bước lại định nằm lên đùi Cố Nham như lúc trước, nhưng bị hắn đẩy ra.
- Quỳ xuống! Đưa mông lên.
- Hả?
Lời nói thô tục làm y mặt đỏ tai hồng, tư thế đó rất nhục nhã, y không muốn làm tư thế đó trước mặt hắn.
- Vậy cứ đi ra.
- Đừng... đừng mà. Tôi... nằm lên chân anh được không?
- Bây giờ ngươi còn trả treo với ta sao?
- Nhưng...
- Không thì tự làm.
Y cũng muốn tự làm lắm chứ, nhưng nó rất to, kéo ra chắc chắn rất đau, y không làm được. Viền mắt y đỏ lên, cúi mặt không biết làm sao. Cố Nham nhìn gương mặt ửng đỏ, thầm nghĩ trông thật dễ thương, nhưng ý nghĩ này nhanh chóng bị hắn gạt ra.
Đột nhiên đứng lên, hắn đá vào sau đầu gối y, khiến y mất đà ngã đập xuống sàn. Sau đó, hắn nắm cổ y đè xuống. "Rầm"! Gò má y bị đập xuống sàn đau đớn, rồi hắn lấy dây lưng trói hai tay y lại.
Sau khi cố định Y Sinh như ý muốn, Cố Nham mới từ từ kéo quần y xuống, gõ gõ vào phần giang tắc lộ ra ra bên ngoài rồi kéo ra.
Y vừa nhức lại vừa đau, còn có phần hơi rát, y đang nghi ngờ là máu khô mới nãy bị nứt ra thì Cố Nham bất ngờ ấn mạnh vào nơi đang chảy máu, rồi quẹt mạnh, hắn nhìn vết máu trên tay mà lên tiếng:
- Đây có phải cái người ta gọi là máu trinh nữ không nhỉ?
Rồi hắn quẹt phần máu đó lên mặt y, không những không rút giang tắc ra hẳn cho y mà còn đột ngột đẩy vào rất mạnh, y đau đớn hét lên.
Sau đó, hắn dùng giang tắc đó như một món đồ chơi, hết kéo ra lại đẩy vào, làm cho vết máu nứt rộng hơn, cảm giác đau rát càng rõ ràng hơn so với lúc trước.
Nhận xét
Đăng nhận xét
Các tình iu comment xôm lên nhe 🥰🥰🥰