Như Cánh Hoa Rơi - Chương 6

Chương 6

Lúc này thuốc đã bắt đầu phát huy tác dụng. Y Sinh cảm thấy như có hàng vạn con kiến bò trên thân thể mình, nhất là nơi vừa bị hành hạ, cảm giác đau đớn đã làm át đi cơn khoái cảm đang đổ ập trên thân thể mình, chỉ thấy rất khó chịu mà co rút hạ thân.

Hai huyệt mới trải qua lần súc ruột mạnh bạo cứ như vậy khó chịu mà co rút lại, cả người y giờ như một cái bánh trái đào, toàn thân một màu đỏ hồng nhìn vô cùng ngon mắt.

Hai người họ nhìn thấy một màn như vậy thì ý xuân dâng trào, hai tiểu đệ cũng chào cờ từ lúc nào không biết.

Còn Y Sinh thì khó chịu mà cựa quậy thân mình, không biết rằng bộ dạng của mình hiện giờ câu người như thế nào.

- Không ngờ tiểu tao hóa này lại câu dẫn như thế. Nhưng như thế này mà làm thì không tiện chút nào.

Cố Minh liền tháo hai vòng xích tay đang trói gô y trên mặt đất mà nối với một sợi dây xích dài rũ xuống, rồi khởi động máy kéo y đứng lên. Trong lúc kéo y bị động vào vết thương dưới hạ thân làm y không khỏi hét lên một tiếng "A" đau đớn.

Khi đã kéo hoàn toàn người y lên, họ lấy phân thân đã đứng lên từ lâu đâm thẳng vào hạ thân y. Bất chấp trước đó y đã đau đến ngất đi liền làm y tỉnh lại. Máu từ hạ thân không ngừng chảy ra, làm nhiễm cả vào đáy quần của hai người bọn họ.

- Hức... hức... các anh... hức... làm ơn... nhẹ...hức... một chút...

Y không cầu họ dừng lại nữa vì y biết như thế cũng chỉ phí công, y chỉ cầu sao bọn họ nghe vậy có thể làm nhẹ một chút cũng đỡ lắm rồi.

Nhưng bọn họ dường như không quan tâm mà vẫn thô bạo tiến vào, rút ra tận gốc rồi lại đỉnh vào sâu bên trong làm y đau đến chảy nước mắt, hạ thân máu chảy men theo bắp đùi trắng nõn chảy xuống đỏ tươi, nhìn rợn cả người. Dây kéo ở quần tây của họ cọ xát vào hạ thân khiến y càng thêm đau rát.

Cố Minh đứng đối mặt với y thấy rõ hai nhũ hoa hồng hồng liền cúi xuống cắn một cái, cảm giác rất ngọt, còn có một mùi hương thoang thoảng làm cậu ta như nghiện, điên cuồng mút mát, day nghiến như muốn nuốt cả mùi hương vào bụng mình.

Đến lúc cậu ta cảm nhận được một dòng chất lỏng ấm nóng chảy xuống trên má mới ngừng lại, nhìn lên thì thấy y cả người run bần bật, khuôn mặt đẫm nước, còn nơi bị cậu ta cắn thì trở nên sưng tấy, đỏ tươi diễm lệ, mơ hồ còn thấy cả tơ máu.

Đang thắc mắc vì sao y lại run mạnh đến vậy thì cậu ta thấy Cố Nham đứng sau y cũng bị hấp dẫn bởi mùi hương đó nên đã ngoạm lấy cổ y cắn một cái rất mạnh ngay động mạch làm máu chảy thành dòng. Ngoài ra, khi bọn họ cắn mạnh như vậy vẫn không ngừng động tác nơi hạ thân, đó mới là lí do y run rẩy mạnh mẽ như thế, cơn đau đó không phải nói nhịn là có thể nhịn được.

Nhìn y như vậy bọn họ cũng đắn đo không biết có nên tiếp tục làm hay không, vì họ cảm thấy thân thể này có vẻ sắp hư, như vậy thì sẽ uổng phí cả một số tiền lớn. Nhưng trong lúc đắn đo họ loáng thoáng nhìn thấy da ở phần nách: nơi đó không có bất kì vật gây chướng mắt nào mà rất trắng, trông rất mềm, cũng như không có mùi gây khó chịu mà được thay thế bằng một hương thơm ngọt ngào.

Bọn họ nhịn không được mà mỗi người một bên điên cuồng cắn xé, làm y cả người run rẩy lợi hại:

- Đau! Nó thực sự rất đau... huhu---

Những nơi mẫn cảm nhất đã bị tổn thương nặng nề làm y đau đến chết lặng, đành yên lặng mặc kệ bọn họ cắn xé, cắn chặt môi dưới để làm phân tán đi cơn đau trên thân thể y.

Sau một thời gian dài, đợi bọn họ phát tiết xong, y đã đau đến muốn ngất đi. Nhưng Cố Nham lại đem tới một cái ống tiêm, y nhìn nó liền sợ run:

- Các anh... làm ơn...tha...tôi đi... thật sự... không... chịu nổi... nữa...

- Mới có vậy mà đòi xin tha?

- Không sao, ngươi sẽ được nghỉ ngơi, sau khi bọn ta phát tiết!

Mị dược được tiêm vào lúc này lại nhiều hơn một ống, lúc này khoái cảm dâng lên làm phân thân run rẩy đứng thẳng. Bọn họ nhìn phân thân của y thưa thớt một ít vật cản, lại hồng hồng như đứa trẻ chưa trưởng thành thì dùng tay gẩy gẩy rồi châm chọc:

- Không ngờ ngươi còn có một thứ dễ thương thế này nha.

- Vậy mà mới nãy bọn ta còn quên. An tâm đi, bây giờ bọn ta sẽ không bỏ quên đâu.

Cảm giác ngày một kì lạ, những vết thương hở dường như bị hàng ngàn con vật bò lên, cắn xé đau đớn lại không thể không thừa nhận khoái cảm càng lúc càng cao, phân thân đứng thẳng bị bọn họ trêu đùa càng thêm ngứa ngáy mà hút chặt lấy hai tiểu đệ của họ, làm họ ngay lập tức rùng mình mà bắn ra.

Một cảm giác kinh ngạc cùng hổ thẹn dâng trào làm bọn họ tức giận, rút ra khỏi người y rồi lấy một cái điều khiển. Y Sinh thấy thế hoảng sợ vô cùng, y không hiểu vì sao bọn họ lại tức giận, y đã làm gì sai sao? Rõ ràng người đau là y cơ mà? Khi bọn họ bắn ra rõ ràng người khó chịu là y cơ mà? Vậy sao bọn họ lại tức giận nữa chứ?

Hàng ngàn câu hỏi không có lời giải đáp hiện ra trong đầu y, và diễn biến tiếp theo sẽ nằm trong chương sau nhé ahihi :)))

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 20

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 32

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 44