Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 12

Chương 12

- Ngay cả hoàng thượng cũng biết ngươi lợi dụng tấm chân tình của nương ta! Cướp lấy binh quyền trong tay ngoại tổ phụ! Sau đó lần lượt dung túng cho thiếp thất, hại ta mất đi đệ đệ vẫn chưa lọt lòng, hại nương ta mất hết võ công, gán cho nương ta tội danh cấu kết với người đàn ông khác, xử trí muội muội của ta! Chỉ vì e sợ lượng lớn binh quyền của ngoại tổ phụ, hoàng thượng đã để mặc cho ý đồ của ngươi.

- Nếu như vậy thì ngươi không nên hận một mình ta! Mọi thứ đều do cẩu hoàng đế âm thầm bố trí! Chính hắn tận dụng thời cơ đày gia tộc ngoại tổ phụ ngươi ra biên cương, sau đó âm thầm vây khốn, giết cả nhà ngoại tổ phụ ngươi! Ngươi càng phải hận hắn, giết hắn!

“Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt”

- AAA!!!!

Những nhát kiếm gọn gàng của Cửu làm tứ chi của lão rơi xuống đất nghe “bộp bộp”. Bây giờ lão chỉ còn phần thân và cái cổ vẫn còn dính liền.

Cửu nhặt lên bàn tay của lão đang chảy ra máu tươi đưa cho Nhất, Nhất nuốt xuống vài giọt máu, rồi lại nhỏ vào miệng cho y. Thập Bát ban đầu không muốn nuốt xuống, nhưng nghe lời Cửu và Nhất khuyên, miễn cưỡng nuốt xuống một vài giọt. Thập Bát mơ hồ một lúc rồi ngất xỉu.

Hiên Viên Cẩn để mặc lão đang giãy giụa mà bước về phía họ, Nhất chuyển y cho Cửu rồi liền quỳ xuống, cung kính:

- Xin chủ tử ban cho thuộc hạ mạng sống mới. Từ nay về sau, mạng của Nhất chính là của người.

Có vẻ như họ đã có một cuộc gặp mặt từ trước, Hiên Viên Cẩn im lặng cắt cổ tay, cho Nhất uống máu của bản thân.

- Ngươi đã sẵn sàng chưa?

- Vâng, chủ tử.

Không nói hai lời, hắn liền cho Nhất một chưởng thật mạnh, dùng nội lực của hắn ép cổ trùng trong người của Nhất ra. Sau khi thổ huyết, Nhất lại uống vào một cổ trùng khác, chính là cổ tử của cổ mẫu trong người Hiên Viên Cẩn.

- Đa tạ chủ tử.

- Chủ tử! Xin người cứu Thập Bát với!

Khi thấy hắn xoay người, Cửu khẩn khoản xin, nhưng hắn chỉ đáp lại lấy lệ:

- Lý do?

- Thuộc hạ sẽ giải thích sau, xin người—

- Hahaha! Cẩn nhi, không ngờ tới ngươi lại phí sức như vậy để đổi lấy hai tên ảnh vệ phản chủ! Ta nói cho ngươi biết! Bọn chúng bây giờ phản bội ta, thì sau này ắt sẽ có ngày chúng phản bội ngươi!

- Ngươi đã xin được tận tay kết liễu lão đúng không? – Hắn nhìn Nhất.

- Mong chủ tử cho phép.

Hiên Viên Cẩn không nói gì, sự im lặng đại biểu cho việc hắn đồng ý.

Nhất từ từ tiến đến, cắt lưỡi lão, lột da lão, bẻ răng lão, hành hạ không để cho lão chết một cách thống khoái, xả nỗi hận chất chứa trong lòng.

- Ngươi cũng nghe lão nói rồi đấy, tại sao ta phải phí sức cứu thêm một tên nam sủng của lão chứ?

Cửu gấp gáp, khi vật chủ của cổ mẫu không còn sinh khí, một khắc sau toàn bộ vật chủ của cổ tử sẽ hoàn toàn tan thành một vũng nước. Tuy là Nhất sẽ không để lão chết nhanh như vậy, nhưng nhìn y bây giờ đã rất yếu rồi. Cửu cố gắng giải thích thật ngắn gọn:

- Thập Bát đã từng hỏi thuộc hạ về chủ tử, sau khi thuộc hạ dò hỏi y và những người khác thì biết được rằng: Thập Bát là đồ đệ duy nhất của Hữu hộ pháp Nguyệt Cung, không chỉ võ công mà vị trí ở Nguyệt Cung cũng rất cao, Hữu hộ pháp đã cho đồ đệ của mình quyền được lựa chọn chủ tử hoặc có thể lựa chọn ở lại Nguyệt Cung, kế thừa vị trí Hữu hộ pháp. Y vốn dĩ có thể từ chối đến vương phủ làm ảnh vệ, nhưng vì y nghĩ chủ tử của y là người, nên chấp nhận từ bỏ Nguyệt Cung, đến vương phủ làm một ảnh vệ nhỏ nhoi với số hiệu Thập Bát. Sau khi tiếp nhận độc và cổ trùng, y mới biết chủ tử của y không phải là người. Còn Nhã vương đã nhìn trúng y từ trước, liền ép y làm… nam sủng…

- Chấp nhận vì nghĩ chủ tử là ta sao? Cái cớ này cũng gượng ép quá đấy, ta cũng không có quen biết gì với hắn.

Lúc này giọng của Nhã vương cũng nhỏ dần, Cửu hoảng loạn cầu xin:

- Chủ tử xin người, Thập Bát vừa đến đã bị lão bắt ép, trong lòng chưa từng có sự trung thành với lão. Càng chưa nói đến thực lực và vị trí của y ở Nguyệt Cung, sau này nhất định có thể giúp được chủ tử!

- Ngươi nghĩ nhiều rồi, ảnh vệ ở Nguyệt Cung sau khi rời đi thì có thể có vị trí như thế nào được nữa chứ? Hơn nữa nhìn cái cơ thể mảnh khảnh thế kia có thể mạnh đến mức nào chứ?

Cửu nghe thấy giọng điệu của Hiên Viên Cẩn không có chút dấu hiệu sẽ đổi ý, Cửu ôm chặt y, mái tóc trắng bạc của y xõa tung dưới nền đất càng làm cho y trông yếu ớt thêm.

- Cứu thêm một người cũng được, ta không nghĩ ngươi lại có chấp niệm với tên này như thế. Càng chưa nói đến là sao ngươi lại hoảng sợ như vậy? Hay là ngươi cũng phải lòng tiện nhân này rồi?

- Thuộc hạ…

Cửu đã sớm quen thuộc với cách mà y gọi “Cửu ca”, đã sớm coi y là đệ đệ rồi.

Hắn tò mò cúi người xuống nhìn, ngạc nhiên:

“Tên này… trừ mái tóc màu bạc ra thì đường nét khuôn mặt của hắn rất giống với tiểu Thanh.”

- Có điều còn phải xem mệnh của hắn, nhìn như thế này không biết có thể chịu nổi không.

- Xin chủ tử ban cho y một cơ hội.

- Nhưng ta có điều kiện đấy.

Lúc này, Cửu đã không nghe được tiếng của Nhã vương nữa, vội vàng đáp lời:

- Thuộc hạ nhận lệnh.

Trừ khử Nhã vương, có nghĩa là trừ khử cả những thuộc hạ đắc lực của lão ta, bao gồm chưởng quản, thái y, thị vệ,… còn những người ở bên ngoài triều đều là những người biết điều, lá gan lại nhỏ, không có gì đáng ngại.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 20

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 32

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 44