Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 3

Chương 3

Sau khi y được đưa ra khỏi hình đường, ba người đàn ông đã đưa y đi kéo y đến bên bờ suối, chà rửa cho y thật sạch sẽ. Bọn họ hai người giữ chặt chân tay y, người còn lại dùng vải thô chà xát lên cơ thể y, khiến những chỗ đã bị chà qua trở nên ửng đỏ.

Sau đó họ dùng một loại thuốc Liên thái y đưa cho, gọi là “Bạch Dược” để “rửa” sạch “bên trong” y. Y rất sợ loại thuốc đó, lần trước sử dụng nó rất đau. Y muốn nài nỉ hai người họ nhưng miệng y vẫn bị chặn lại, chỉ có thể dùng ánh mắt bất lực rên lên mấy tiếng “Ưm ưm”.

Kể từ lần rửa trước y vẫn chưa có ăn uống gì cả, sao hôm nay vẫn phải sử dụng nó chứ?

Bụng y co thắt dữ dội, khi được thả ra liền cuộn người ôm bụng, cả cơ thể run mạnh.

Tuy cả ba người kia cũng là ảnh vệ, nhưng vì thực lực của y cách họ quá xa, họ lo lắng y sẽ vùng ra chạy mất nên sau khi các tì nữ xung quanh mặc y phục vương gia yêu cầu mặc cho y, họ trói y lại rồi mới sửa soạn cho y.

Họ lo lắng nhiều quá rồi, chưa nói đến y thiên về kỹ thuật hơn là sức mạnh cơ bắp, bây giờ y yếu đến mức nào, ai cũng có thể thấy, làm sao có sức để vùng ra nữa chứ?

Y được họ gỡ khẩu tắc, chải tóc, đeo trang sức, trang điểm theo phong cách Tây Vực. Sau đó họ dẫn y đến một căn phòng, để y nằm ở dưới sàn, dùng dây thừng buộc quanh cần cổ trắng nõn của y, rồi nối đến chân giường.

Họ ép y uống một bát nước, y thầm nghĩ: “Không biết đây là bát nước gì, nhưng bây giờ mà không uống, sợ rằng mình không qua được đêm hôm nay mất… khát quá…”

- Bữa trước ngươi ngoan ngoãn để cho ta làm, thì đâu cần phải chịu khổ vô ích như vậy. Cho dù ngươi phản kháng mạnh mẽ đến mức nào, không phải bây giờ cũng tùy ta xử trí rồi hay sao? Hahahahaha!

Lão cười lớn, phấn khích khi nghĩ đến cảnh áp được mỹ thiếu niên này dưới thân, làm thật mạnh mẽ để hắn phát ra tiếng rên kiều mị. Chỉ nghĩ đến thôi mà hạ thân lão đã bừng bừng lên rồi.

- Sao nào? Nhuyễn cân tán uống ngon chứ? Mặc dù ta vẫn thích dáng vẻ phản kháng kia của ngươi, nhưng hôm nay ta có mời mấy vị quan khách đến, ngươi mà làm thương tổn ai trong số họ thì không tốt chút nào.

Cơ thể y bây giờ nhũn hết cả rồi, 2 ngày chưa ăn gì, lại bị ép uống chén nhuyễn cân tán đó, dạ dày y bây giờ đang nhói đau, vùng bụng quặn thắt lại khiến mồ hôi của y tuôn ra, những lọn tóc ép sát vào da thịt, tạo thành một cảnh tượng mỹ lệ.

Nhưng trên hết, y không hiểu, phương pháp dùng nội lực phong bế xúc giác để giảm bớt cảm giác đau đớn kia mà sư phụ đặc biệt chỉ dạy riêng cho y, bây giờ y không thể dùng nữa rồi.

“Đau… đau quá…”

Y không biết rằng ở trong bát nhuyễn cân tán đó còn bỏ thêm vào 1 loại cổ trùng, là một cổ trùng có thể kết hợp với cổ tử trong người y, nghe theo mệnh lệnh của cổ mẫu, chặn đứng tất cả huyệt đạo luân chuyển nội lực. Cũng có nghĩa là, bây giờ phương pháp mà y mong đợi sẽ làm giảm đi cảm giác đau đớn đó, hoàn toàn vô hiệu.

- Phải nửa canh giờ nữa thì bọn họ mới đến, cho đến lúc đó ta sẽ chuẩn bị trước cho ngươi.

Cái “chuẩn bị” mà lão nói hoàn toàn không phải chỉ là mở rộng. Lão ném y lên giường, nhưng sợi dây quá ngắn nên phần đầu của y chỉ có thể ở gần góc giường đó thôi. Lão vén vạt y phục của y ra, để lộ cánh mông mềm mịn.

- V…vương gia… xin ngài bỏ qua cho thuộc hạ… thuộc hạ… thuộc hạ nguyện… trung thành… vô điều kiện với ngài…

- Ngươi là ảnh vệ của ta, cũng là nam sủng của ta, trung thành chẳng phải chuyện hiển nhiên sao?

- Thuộc hạ… thuộc hạ không cần… lương thưởng nữa…

- Chút tiền đó của ngươi ta không thiếu, ngươi mà làm tốt việc này ta còn có thể cho ngươi gấp đôi!

“Chát”

Nói đoạn lão đánh vào cánh mông y, khiến trên đó nổi lên vết đỏ hồng.

- Thuộc hạ… thuộc hạ sẽ đi tìm tiểu quan… tìm các tiểu quan đẹp nhất… nổi tiếng nhất cho ngài…

- Tiểu quan sao? Ngươi nhắm có tiểu quan nào đẹp hơn ngươi sao? Tiểu Thập Bát?

- C… có ạ… thuộc hạ sẽ đi tìm cho ngài…

Nhận thấy có một chút hy vọng, Thập Bát vội vàng hứa hẹn, sợ lão sẽ đổi ý. Nhưng mà lão chỉ nhìn y, rồi bất chợt ấn chặt đầu y xuống giường, đưa tiểu đệ của hắn đến cạ cạ vào y.

- Ta lại nghĩ là không có đâu!

- A!

Lão không nói gì, thẳng thừng đưa tiểu đệ vào trong. Hạ thân bất ngờ bị xâm nhập, cơ vòng không kịp thích ứng nên rách ra, xung quanh nơi giao hợp lan ra một ít huyết hồng.

Dù là đã ngũ tuần, nhưng cơ thể chinh chiến nhiều năm kia vẫn được bảo dưỡng rất tốt.

Cả cơ thể y run mạnh, trước mắt nhòe đi, ngón tay ngón chân căng chặt, rồi những ngón tay bất giác cào cấu cánh tay để giảm đi sự chú ý vào nơi đó.

- V…vương gia… làm ơn… dừng…

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 20

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 32

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 44