Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 17
Chương 17
Thập Bát mệt mỏi, bàn tay run run múc từng muỗng cháo, hắn cũng kiên nhẫn chờ y ăn xong. Thập Bát quan sát biểu tình của hắn, đánh liều:
- C… Chủ nhân… tuần này nô rất ngoan… chủ nhân…
Hiên Viên Cẩn biết y muốn nói gì, nhưng vẫn giả vờ:
- Nói.
- Chủ… chủ nhân từng nói… nói là nếu tuần này nô ngoan ngoãn… nô sẽ không… không phải đến chỗ các vị đại nhân… để… học cách hầu hạ…
Vốn dĩ Hiên Viên Cẩn muốn tự mình điều giáo, nhưng có nhiều công việc phải xử lý gấp, mà lúc đầu y còn không chịu ngoan ngoãn, nên hắn mới đưa y cho các thái giám để điều giáo. Chỉ cần một tháng sau, y đã bắt đầu trở nên ngoan ngoãn hơn, nhưng cho đến bây giờ hắn vẫn bắt y phải đến đó.
- Ta thấy ngươi vẫn còn phạm những lỗi rất thông thường.
- Chủ nhân… nô sẽ ngoan mà… sẽ cố gắng không phạm lỗi nữa… xin chủ nhân…
Thập Bát quỳ xuống van xin, viền mắt y đỏ hoe. Các thái giám tuy không có dương căn, nhưng họ có kinh nghiệm điều giáo và sử dụng những đạo cụ rất biến thái. Nói là họ điều giáo tính nô cho vương thất, không bằng nói rằng họ mượn cớ đó để thỏa mãn những ham muốn biến thái của họ. Dù sao thì các tính nô cũng không dám nói lại…
Hiên Viên Cẩn không nói gì, chỉ vẫy tay, ảnh vệ ở trong tối sẽ tự biết gọi người hầu đến.
Mọi hôm y sẽ tranh thủ tẩy rửa ở bờ sông trước rồi mới đến hầu hạ chủ nhân, hôm nay y lại không có thời gian. Hiên Viên Cẩn không thích những người bẩn thỉu, hắn chính là gọi người đến đem y đi tẩy rửa. Những hạ nhân này sức không bằng y, cho nên hắn phải khóa nội lực của y lại trước, y còn đang sốt chắc chắn không thể phản kháng lại họ.
Y bị hai người giữ tay, hai người giữ chân cố định trong bồn, những người còn lại mạnh bạo kỳ cọ cơ thể y, nhất là nơi hạ thân vẫn còn sưng đỏ.
Lúc hắn đuổi cổ ra khỏi cơ thể Thập Bát, hắn còn đuổi thêm được loại cổ này. Sau khi đưa cho Doanh thái y – người của hắn tìm hiểu, thấy cũng không có gì bất lợi cho hắn, nên hắn lại hạ cùng loại cổ này cho y một lần nữa, chỉ khác là nếu hắn không chủ động phá giải, thì hai canh giờ sau y sẽ tự động khôi phục lại nội lực.
Vết thương của y bị rách ra, y được hắn cho gọi Doanh thái y đến băng bó.
- Bẩm Nhã vương, vết thương trên lưng của hắn bị ngâm nước, ta đã bôi thuốc và băng bó xong. Có điều hắn mệt mỏi quá độ, ra sức thừa hoan, lại bị vết thương dày vò nên phát sốt. Hôm nay chỉ nên làm những việc nhẹ.
- Ừm.
Sau khi thái y lui ra, hắn nhìn y quỳ trên sàn, trên người khoác một cái khăn, khuôn mặt ửng đỏ, hơi thở nóng rực, đôi mắt mơ màng. Nhưng Hiên Viên Cẩn biết, bây giờ y đang run rẩy vì lạnh lẽo.
Hắn chính là thích xem biểu cảm của Thập Bát khi bị hai loại cảm giác lạnh nóng cùng lúc giày vò, trong người y bây giờ có khá nhiều loại cổ, một trong số đó chính là để khiến y có cảm giác nóng lạnh trong ngoài khác nhau. Khi trong người y nóng rực thì bên ngoài y sẽ phát run vì lạnh và ngược lại.
- Bình thường ngươi nhận điều giáo bao lâu?
- H… hai canh giờ ạ, chủ nhân.
- … Hôm nay chỉ cần đi một canh giờ, sau đó còn có chuyện cho ngươi làm.
- Vâng… chủ nhân…
- Đi thay đồ đi.
- Vâng… chủ nhân…
Sau buổi ăn sáng, y sẽ mặc những bộ đồ mà hắn chọn để đi theo sau hắn, không cần phải nấp. Có lúc sẽ là những bộ rất kín đáo, nho nhã, nhưng cũng có vài lúc sẽ là những bộ có nhiều dây tua rua, chỉ đủ che đi những nơi nhạy cảm, cơ thể lúc ẩn lúc hiện lại càng thu hút thêm nhiều cặp mắt ở trên đường.
Hôm nay chính là một đồ màu lam bình thường có thêm chút hoa văn, y được nha hoàn cột những lọn tóc mai về phía sau, tóc thì để xõa. Họ không khách khí với y chút nào, vốn dĩ tóc y mềm mượt, nếu chú ý chút thì không cần phải chải lại, nhưng họ chính là thích kéo tóc y, thích thú nhìn y chịu đựng mà không dám rên la.
Vào ngày đầu tiên Thập Bát bị xem là búp bê để họ thay đồ chải tóc, y vô ý rên đau một tiếng, Hiên Viên Cẩn liền cho rằng y làm nũng, tát cho y hai cái bạt tai, buổi tối còn sẽ bị trừng phạt, bây giờ y không dám kêu đau nữa.
Thập Bát nhìn bản thân mình trong gương: “Đừng nói đến A Cẩn, đến mình còn cảm thấy bản thân… rất hạ tiện…”
Hiên Viên Cẩn không để ý đến việc ai đó động chạm vào y, nhưng khi y bị người khác chạm vào, thì hắn sẽ lấy lý do là y cố tình câu dẫn để phạt y. Còn nếu y vì chống cự mà đánh trả lại, khi là dân thường thì không sao, còn nếu là người có một chút chức quyền, thì sẽ lấy lý do là trừng phạt y để tạ lỗi với họ, mà khi đó thì hình phạt sẽ lâu hơn hình phạt y câu dẫn người khác rất nhiều.
Nhưng nhìn xem, một dáng người thanh mảnh khoác lên mình bộ y phục đơn giản, màu tóc bạc cùng ánh mắt xanh được làm nổi bật lên, hai gò má hồng lên do phát sốt chọc người khi dễ, chỉ cần nhìn lướt qua đều bị thu hút, liệu ai có thể cầm lòng được trước một mỹ nhân như vậy?
Thập Bát biết khi ở trước mặt chủ nhân, thì họ không dám động loạn, nên y luôn cố gắng ở cạnh hắn hết mức có thể.
⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎
Mọi người ơi comment nhận xét để cổ vũ au nhé 😋
ko biết là do tui quen đọc truyện chữ dài ( kiểu 1 chương của nó dài ơi là dài í ) hay là do tui quá mong ngóng truyện của bạn nên cảm thấy nhiêu đây vẫn chưa đủ thỏa mãn (cảm thấy bản thân hơi đòi hỏi ). <3
Trả lờiXóaMình cũng đang tính làm dài hơn nhưng sợ mọi người đọc nhiều quá thì bị nản á :<
Xóako nản đâu, càng dài tui càng khoái, kiểu như tui sẽ đc thưởng thức lâu hơn á, chứ ngắn quá thì đọc tí đã hết rồi, chưa đủ khoái
XóaHành ẻm thấy thương quá trời luôn, mà đúng là 1 chap hơi ngắn thiệt muốn đọc thêm quài quài 😂
Trả lờiXóaChỉ cần mọi người k ngán thì mấy chương sau sẽ cho dài hơn kkk 😁
XóaHk biết khi nào hết ngược nhỉ? (hỏi ngu!)
Trả lờiXóa