Thuần Khanh, Là Em Đây - Chương 26

Chương 26

"Cạch"

- Xin lỗi mọi người, hôm nay có chút muộn.

Mọi người nhìn thấy Gia An vào lớp chung với Thuần Khanh thì xôn xao. Gia An rất tự nhiên ngồi vào chỗ của mình, nhịn cười nhận lấy cái nhìn đầy tia điện của Thuần Khanh. Gia Áo hỏi nhỏ:

- Hôm nay sao rồi? Có phải Thuần Khanh đã chấp nhận em rồi không?

- Đã tiến triển hơn một chút rồi.

- Chỉ một chút thôi á?

- Được vậy là em vui rồi.

- Em dễ thỏa mãn quá đấy! – Gia Áo bũng trán cô.

- Gia An!

Đột nhiên bị gọi tên làm cô giật cả mình.

- Vâng!

- Em lên làm bài này để mọi người tham khảo trước một chút về bài học mới hôm nay.

"Bài này hôm nay mới học cơ mà? Một học sinh "bình thường" như mình làm sao biết được cách giải chứ? À, Thuần Khanh đang muốn trả đũa mình."

- Em không biết làm ạ.

- Vậy mà ngồi nói chuyện! Xuống phía sau lớp đứng cho tôi.

- Vâng.

Gia An thích như thế này, vì cô bây giờ có thể thoải mái chụp những góc đẹp nhất của Thuần Khanh khi anh ấy lên lớp.

- Này! Gia An! Trong giờ học không được sử dụng điện thoại!

- Em xin lỗi, nhưng mà em bị cận, cuối lớp xa quá em không thể thấy bảng ạ.

Mọi người trong lớp đều đang có cùng một suy nghĩ: "Quái lạ, rõ ràng là thầy giáo phạt học sinh, mà sao cứ cảm thấy có cơm chó được rắc công khai thế nhỉ?"

------Vài ngày sau, ở Kan------

- An An em đến chơi với tụi chị sao?

Vũ Thiên Kỳ bước ra khỏi phòng phỏng vấn, thấy Gia An đang ngồi đợi liền hỏi, nhưng Nam Giang bước ra sau trả lời:

- Được vậy thì tốt rồi. Có điều hôm nay chắc là không phải đâu, nhỉ?

- Em đến để đợi Thuần Khanh cùng về.

Sau đó cô kéo cả hai người sát lại, nói nhỏ:

- Việc hợp tác với Tiêu gia em nhớ để hạn là 2 ngày trước rồi cơ mà? Sao hôm nay vẫn chưa tiến triển chút nào vậy?

- Việc này có chút rắc rối. Lão hồ ly Tiêu đó đòi chính em phải ra mặt bàn bạc.

- Vậy sao? Đúng là thế gia có khác, phiền phức. Vậy tạm thời hoãn lại, tìm thử một công ty khác bàn bạc xem sao, nếu có thể đáp ứng được những tiêu chuẩn đã nêu ra thì hợp tác lâu dài luôn cũng không phải không được.

- Được.

- An An, chắc em không quên cuộc họp ngày hôm nay đâu nhỉ? – Thiên Kỳ hỏi.

Gia An ngớ người ra một chút rồi giật mình: "Hôm nay là ngày họp định kì nửa năm một lần a!!!!"

- Làm sao mà quên được chứ hahaha. Nhưng mà hôm nay em có nhiều bài tập lắm a, hay là dời lại ngày mai nha?

"Hôm nay mình đã lên kế hoạch kĩ càng để đi mua sắm với Thuần Khanh rồi mà, mãi anh ấy mới đồng ý, sao lại có thể bỏ qua cơ hội như thế này được chứ?"

- Em bị ngớ ngẩn hả? Cả tuần nay đều không đến công ty, cả đống tài liệu đều chất cao như núi rồi kìa! Chưa kể đến rất nhiều hạng mục còn chưa xem xét qua, đều bị đình trệ cả.

- Ngay cả bản kế toán tháng vừa rồi kia em cũng chưa hề xem, em có còn muốn kinh doanh không hả?

- Bọn chị với A Ly cái gì có thể làm cũng đã làm rồi, Vũ Ninh vẫn còn phải bù đầu với các đối tác kia kìa!

- Lúc trước em chưa có tình yêu thì công việc luôn được đặt lên hàng đầu, bây giờ thì lại ném hết cho tụi chị hay sao?

- Không cần biết hôm nay em có dự định gì! ĐỀU! HỦY! HẾT! CHO! CHỊ! – Cả hai đồng thanh.

Đối mặt với trận lôi đình của hai người, Gia An ngoan ngoãn, lí nhí trả lời:

- Dạ...

Cô cảm thấy vô cùng tiếc nuối, lại khó xử vì không biết bây giờ nên nói với Thuần Khanh như thế nào. "Mãi Thuần Khanh mới chịu đi chơi với mình mà huhu..."

===================

- An An? Em để hồn đi đâu vậy hả?

"Cốp"

- Quý Thuần Khanh cũng đã đi rồi, em tỉnh lại coi!

Vũ Ninh ngồi bên cạnh đánh cho cô một cái rõ đau.

"Biết là phải tỉnh dậy rồi nhưng mà..."

Lúc cô nói hôm nay có việc không thể đi được, Thuần Khanh đồng ý rất dễ dàng, cứ như kiểu anh ấy không hề muốn đi cùng với cô. Ít nhiều gì Gia An cũng cảm thấy bị tổn thương.

- Phải rồi, hôm nay phỏng vấn Thuần Khanh anh chị cảm thấy thế nào?

Mọi người quay sang nhìn nhau:

Kỳ:        Kiến thức chuyên môn của cậu ấy rất tốt.

Giang: Cách nhìn nhận vấn đề đa chiều rất ít ai có được.

Ninh:   Cách xử lý vấn đề rất linh hoạt.

Ly:       Anh không có ý kiến.

Kỳ:      Tuy nhiên đi sâu vào vấn đề thực tiễn thì rất non nớt.

Ninh:  Có vẻ cậu ấy đã được tiếp xúc một chút với phương diện này, nhưng không được kỹ càng cho lắm.

Ly:      Những nam nhân thuộc Đông Nữ tộc đều chỉ học cầm kỳ thi họa, chiều vợ chăm con, tam tòng tứ đức,... Cậu ấy đã được ưu ái hơn rất nhiều, được học lên cao, tiếp xúc thực tế, võ công,...

Kỳ:      Nhưng mà vẫn không bằng A Ly của chúng ta. – Cô xoa đầu, an ủi anh.

Ly:      Không đâu, tuy được theo sư phụ học võ, nhưng nếu không gặp được mọi người, tôi cũng chỉ có thể quanh quẩn ở ngọn núi đó. Nhờ mọi người tôi mới có thể có được ngày hôm nay. Cho nên tôi nghĩ không nên quá khắt khe với Thuần Khanh.

Giang: Cậu cứ thích hạ thấp bản thân. Chúng tôi chỉ cho cậu cơ hội, còn nắm lấy và cố hết sức thực hiện nó là bản lĩnh của cậu, không cần khiêm tốn.

An:      Đúng vậy anh A Ly, tụi em rất muốn nghe suy nghĩ của anh, nên là anh hãy nói nhiều hơn nữa nhé? Phải rồi, anh kiểm tra Thuần Khanh phần xử lý ứng đáp trực tiếp phải không? Kết quả như thế nào?

Ly:      Cũng không đến nỗi nào.

Ninh:   A Ly mà nói vậy thì là rất OK rồi nhỉ?

Kỳ:      Dù sao thì A Ly là người khó tính nhất trong số bọn mình mà.

Giang: Nhưng có một vấn đề nhỏ.

An:      Em biết, anh ấy không muốn nghỉ việc ở trường.

Giang: Đúng vậy, em cũng biết là muốn làm cùng một vị trí như A Ly mà vẫn muốn có một công việc bên ngoài là không thể, còn chưa nói tới bây giờ cậu ấy chưa hề có một chút kinh nghiệm nào.

An:      Các chị hẹn khi nào sẽ trả lời?

Giang: Không hẹn thời gian cụ thể, chỉ nói sau khi cấp trên xem xét phê duyệt sẽ trả lời.

An:      Vậy được rồi, tạm thời như thế đã, chúng ta bắt đầu thôi.

"Bây giờ 'Kan' vẫn đang trong thời gian phát triển, rất nhiều việc. Nhưng mà sắp tới Thuần Khanh sẽ bị cuốn vào rất nhiều vấn đề, cho anh ấy vào làm trong thời gian này là không thể. Không biết khi nào thì sẽ đến tình tiết tiếp theo, mấy ngày này mình nên xử lý xong phần việc tồn đọng đã, sắp tới cũng sẽ rất bận đây."

⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎

Mọi người ơi comment nhận xét để cổ vũ au nhé 😋

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 20

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 32

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 44