Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 23

Chương 23

Sau bữa ăn, Thập Bát bị bắt phải ở yên trên giường, không được dọn dẹp. Sau khi hai người họ ra ngoài, y nằm cuộn mình trong chăn, cả người run rẩy.

Chén thuốc kỳ lạ kia y đã uống được 3 tháng rồi, trước đó thì y không cảm thấy gì, nhưng khoảng 3 ngày gần đây thì y cảm thấy tứ chi tê rần, lạnh buốt. Y lo lắng không biết chén thuốc đó hại gì với sức khỏe của y hay không. Hôm trước y đánh liều hỏi Doanh thái y, kết quả không chỉ không nhận được câu trả lời, mà ngay hôm đó y còn bị phạt vì tội tò mò…

“A phải rồi! Hộp thuốc!”

Mỗi tháng Thập Bát sẽ được chủ nhân ban cho một hộp dược cao dùng để bôi vào hạ thân, thuốc đó rất hiệu quả, sau khi bôi lên thì nơi đó sẽ thoải mái hơn rất nhiều.

“A Cẩn còn nói nơi đó có màu sắc rất đẹp, tuy là mình không nhìn thấy nhưng chắc nó cũng có công dụng làm đẹp nhỉ?”

Trước đó khi chưa có dược cao, y chỉ bôi thuốc mỡ bình thường, Hiên Viên Cẩn chỉ hưởng dụng y lần đầu tiên, còn lại đều dùng… dụng cụ… Hắn bảo nơi đó của y sưng lên trông rất ghê tởm, hắn không muốn đụng vào cũng không muốn tha cho y nghỉ ngơi ngày nào cả.

Sau khi có dược cao, hắn ra lệnh cho y ngày nào cũng phải dùng. Có lần y mệt quá, ngủ quên mất không bôi, hôm sau sau khi chơi đùa xong, hắn không cởi trói cho y, làm y không cách nào tẩy rửa được cơ thể, để như vậy cả ngày hôm sau, rồi lại phạt y vì không hoàn thành nhiệm vụ…

“Dù sao thì mình cũng nên đi lấy thôi.”

Thập Bát chỉ mới vén chăn ra thì gặp ngay Thập bước vào:

- Đệ muốn làm gì?

- Đệ… đệ muốn lấy một thứ…

- Thứ gì?

- Là một hộp dược cao để ở phía dưới nệm của đệ trong phòng chủ nhân…

- Hiểu rồi, ta sẽ lấy cho đệ.

Vừa mới dứt lời, Thập liền đi luôn, rất nhanh đã trở lại rồi.

- Thuốc này bôi ở đâu, để ta giúp đệ.

- Không cần đâu, đệ tự làm được, cảm ơn huynh.

Thập hiểu được, liền đi ra ngoài để y có thể thoải mái.

Tối ngày hôm sau, Thập Bát đã có thể thoải mái di chuyển, sau khi uống thuốc xong Cửu liền rủ cả hai ra ngoài chơi, vì hôm đó trong kinh thành có chợ đêm, rất náo nhiệt.

- Đệ không đi đâu…

Thập Bát từ chối: “Muốn đi chợ đêm thì phải có ngân lượng, bây giờ mình đi cũng không thể chơi được gì, không bằng trực tiếp ở lại…”

Cửu có lẽ hiểu được tâm trạng của y, liền lại gần xốc y lên, cứ thế vác y trên vai mà đi luôn.

Khi đến nơi, Thập Bát bị cảnh tượng náo nhiệt trước mắt hấp dẫn, nhìn không chớp mắt.

“Thì ra đây chính là chợ đêm của kinh thành, đông người quá…”

Thập Bát đã nghe những ảnh vệ, nha hoàn, tiểu đinh kể về chợ đêm, nhưng đây là lần đầu tiên y thực sự trông thấy nó.

Buổi tối thi thoảng khi hoàn thành xong công việc, Hiên Viên Cẩn sẽ ra ngoài cho khuây khỏa, lúc đó y sẽ ở lại trong phủ để hoàn thành xong sổ sách, rồi quỳ ở mật thất chờ hắn về sủng hạnh. Có một lần y được hắn dẫn ra ngoài vào buổi tối vì hôm đó là ca trực của y, nhưng hôm đó không có chợ đêm, chỉ là đi đến thanh lâu để “thay đổi không khí” một chút thôi.

Bỗng nhiên Cửu xuất hiện ở phía sau y, khiến y theo phản xạ ra đòn.

- Thập Bát, đệ ăn thử đi, là hồ lô ngào đường.

Thập Bát nhìn những quả màu đỏ được phủ một lớp gì đó, bị xiên qua một cây que thành một hàng, có hơi tò mò nên y cũng ăn thử một miếng.

- Ngọt quá.

- Ngon đúng chứ? Ta biết đệ sẽ thích mà.

Cửu nhìn ánh mắt y sáng lên khi ăn xiên kẹo hồ lô đó mà lòng cũng cảm thấy vui vẻ, lại có chút… đau lòng…

- Cảm ơn Cửu ca, nhưng mà Thập đâu rồi?

- Huynh ấy mới nãy chạy đi đâu rồi ấy, vừa mới quay đi một chút đã không thấy đâu rồi.

- Chắc là huynh ấy có việc riêng.

- Chắc vậy. Thập Bát này, đệ có ngửi thấy mùi gì không?

- Có, mùi này nó hơi…

- Là mùi này phải không? – Thập đột nhiên đưa chén lên trước mặt hai người.

- Thúi quá! – Cả hai đồng loạt bịt mũi.

- Ta mua cho Thập Bát ăn thử đấy, chắc chắn đệ ấy chưa ăn bao giờ.

- Huynh chắc là cái này ăn được chứ? – Thập Bát nhìn bằng ánh mắt nghi ngờ.

- Có hơi mùi thật nhưng ăn rất ngon. – Thập giải thích.

- Đệ ăn thử đi, cái này phải công nhận là ngon thật đấy. – Cửu cũng thêm lời.

Thập Bát bán tín bán nghi ăn thử một miếng, thấy mùi vị cũng không quá tệ, y ăn một lát đã hết nhẵn.

- Ta mua thêm cho đệ nhé? – Thập sợ y ăn vẫn chưa thỏa mãn liền đề nghị mua thêm.

- Không đâu, đệ no lắm rồi. – Y từ chối.

Thực ra y cũng muốn ăn thêm hai ba miếng, nhưng mà y sợ nếu đến ngày mai miệng y vẫn còn mùi này sẽ chọc giận Hiên Viên Cẩn.

Cả 3 người cùng nhau dạo chơi vui vẻ, chơi hết trò này đến trò khác, mà trò nào cũng giành được phần thưởng, ngay cả trò đố đèn, khiến các chủ quán cứ thấy họ là chắp tay xin họ đừng chơi ở quán mình nữa.

Thập Bát thầm vui vẻ: “Vui quá, hôm nay chơi cũng thắng được nhiều như vậy, hy vọng là Cửu ca và Thập không cảm thấy mình là gánh nặng.”

⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎

Mọi người ơi comment nhận xét để cổ vũ au nhé 😋

Nhận xét

  1. 23:12 xong chương 23. đăng đúng giờ linh nhưng ko sao ( giờ hoạt động của tui ). <3

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Các tình iu comment xôm lên nhe 🥰🥰🥰

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 20

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 32

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 44