Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 26
Chương 26
Thập Bát cầm lên một cuộn bao da, bên trong có những cây que to nhỏ khác nhau, lớn nhất thì to hơn đầu đũa một chút:
“Đây là dùng để nhét vào phía sau sao? Nhưng sao lại chia ra nhiều que nhỏ như vậy? Mà thôi, lỡ như có nhét vào hết cùng một lúc thì cũng không phải không chịu đựng được.”
Y lại thấy có một kệ mà trên đó chỉ có những ngọc khí, tuy hơi to nhưng đều trơn cả, khác hẳn với cái đầy bi tròn ở vương phủ. Y chọn lấy cái nhỏ nhất trong số đó.
Đã chọn được hai món rồi, y lại đi xung quanh để tìm cái cuối cùng, nhưng những cái khác ở đây nếu không phải là thứ thô to đáng sợ, thì là những thứ khá vô hại. Chính điều đó làm y có hơi bất an nên không dám chọn.
“Nếu có thể biết những thứ này dùng như thế nào thì tốt rồi…”
- Lâu quá rồi, ra ngoài thôi! – Người dẫn y đến khó chịu nói.
- Khoan… đợi…
- Đợi cái gì? Ở trong đây nhiều như vậy, chỉ chọn có 3 cái mà cũng lâu lắc! Mau đi! – Hắn ngắt lời y.
- Xin… xin lỗi…
Thập Bát thấy người đó bực bội thì cũng không dám kì kèo thêm, y vội lấy một chiếc hộp có chứa những viên vừa tròn vừa thuôn ở kệ kế bên, rồi cùng người đó ra ngoài.
Khi y bước ra, y thấy Hiên Viên Cẩn đang cầm một sợi dây thừng màu đỏ, bên cạnh còn có một người thiếu niên vừa nói vừa hướng dẫn cho hắn cách buộc như trong những bức tranh. Y có hơi lo lắng khi nhìn thấy những bức tranh đó.
Thập Bát đặt những món y đã chọn lên bàn trước mặt Hiên Viên Cẩn, hai tay y run rẩy, sau khi đặt đồ lên bàn thì đứng ra sau lưng hắn.
Hắn nhìn qua những món ở trên bàn, khó chịu nói với quản sự ở đó:
- Cái này mà cũng cần phải kén người chọn sao?
- Mong ngài thông cảm, đây là quy định do ông chủ của tiệm đặt ra. – Hạ Miên lên tiếng.
Hạ Miên chính là người ban nãy nói chuyện với hắn. Thập Bát nhìn anh ta, có vẻ tầm tuổi với Hiên Viên Cẩn, là một thiếu niên có vóc dáng tầm trung, gương mặt có những đường nét rõ ràng nhưng không thô thiển, dịu dàng khá giống với những người đọc sách.
Anh ta ngồi xuống đối diện với hắn, đầu tiên cầm hộp đựng những viên tròn và thuôn mà y lấy bừa ban nãy:
- Ngài là khách quen ở đây, chắc ngài cũng biết cách dùng của món này đúng chứ?
- Đúng vậy, nên ta mới hỏi tại sao những món này lại kén người chọn?
- Haha, ông chủ chúng tôi luôn suy nghĩ ra những cách dùng mới lạ mà. Ngài biết độc của Nam Cương chứ?
- Biết.
- Những viên này được ngâm trong độc của Nam Cương 60 ngày, những loại độc vô hại như nóng, lạnh, ngứa,… thôi. Nhiệt độ và một ít chất đặc biệt trong hũ này sẽ làm chúng tan ra và phát tác. – Anh ta cầm lên cái hũ được để kèm bên dưới lớp vải của chiếc hộp. – Cho đến khi lộ ra màu xám bạc thì lúc đó chúng hết tác dụng.
- Nói như vậy thì cũng khá thú vị đấy.
Thập Bát đứng phía sau nghe được, hai bàn tay có chút run rẩy.
- Hai món còn lại thì không có độc gì cả, nhưng cái này có cơ quan ngầm. – Anh ta nói rồi cầm lên ngọc khí trơn.
- Cơ quan ngầm?
- Đúng vậy, ngài xem, chỗ này có một cái lỗ nhỏ đúng chứ? – Anh ta chỉ tay vào nơi gần cuối phía tay cầm.
Nói rồi anh ta lấy chiếc chìa khóa được đặt ngay ngắn ở góc trên bên phải chiếc hộp, tra vào lỗ, xoay một cái. Ngay lập tức những chiếc gai nhọn mở ra, không những vậy còn là gai ngược.
- Sau khi ngài đặt cái này vào bên trong rồi, thì ngài làm như vậy, những chiếc gai này sẽ mở ra, ngài có thể rút chìa khóa ra như thế này. – Anh ta làm mẫu. – Cho đến khi ngài xoay chìa khóa một lần nữa, thì chúng sẽ đóng vào. Những chiếc gai này khá sắc, nếu tính nô của ngài cố tình kéo nó ra, thì sẽ bị thương không nhẹ đâu. – Anh ta nhìn y cười cười.
- Món này hay đấy, vừa hay tên tính nô này của ta dạo này rất không ngoan, có món này rồi thì có thể dạy bảo tốt hơn rồi.
Thập Bát đã run rẩy từ ban nãy khi nghe giải thích về công dụng của món này và lời nói của Hiên Viên Cẩn, y lại càng run hơn.
“Hy vọng những chiếc que kia sử dụng như y đã đoán.”
- Còn những chiếc que kia thì sao? Không lẽ gộp chúng lại rồi nhét vào sao?
- Đúng là những que này sẽ đặt vào bên trong tính nô, nhưng chỉ dùng một cái thôi.
- Chỉ một? Vậy thì còn không đủ gãi ngứa nữa là.
- Bởi vì không phải là ở phía sau. – Anh ta dừng một lát. – Mà là ở phía trước.
- Phía trước?
- Đúng vậy, chính là vị trí lỗ tiểu, hay còn gọi là niệu đạo.
- Ồ ~
Trái hẳn với âm thanh phấn khích của Hiên Viên Cẩn, Thập Bát đứng ở phía sau sợ hãi đến rớm nước mắt.
“Nơi đó hẹp như vậy, làm sao có thể đưa thứ đó vào được chứ?”
- Với món này, chúng tôi sẽ tặng ngài một chai thuốc bôi trơn, được ông chủ tạo ra dùng riêng cho món này.
- Được rồi, ngươi nói thử xem món này sử dụng như thế nào?
- À thì… Ngài có muốn xem xét lại những món này không? Tiểu tính nô của ngài trông như sợ sắp khóc rồi kìa.
Lúc này Hiên Viên Cẩn mới nhìn lên y, đúng là y đã khóc mất rồi.
“Chát!” – Hắn xuống tay không ngần ngại, mặt y nghiêng hẳn qua một bên.
- Mất mặt! Mau quỳ xuống!
- Vâng… chủ nhân…
Y quỳ xuống, nén những tiếng thổn thức trong cổ họng.
- Được rồi, ngươi mau giải thích đi.
- … Món này cách dùng không phức tạp, chỉ là tôi phải lưu ý với ngài một điều: khi dùng món này ngài phải thật chậm rãi và cẩn thận, nhất là phải cố định tiểu tính nô của ngài thật chặt. Nếu vì dịch chuyển mà thao tác không chuẩn xác thì sẽ gây ra vết thương, mà vết thương ở nơi đó sẽ không dễ chịu chút nào.
- Biết rồi biết rồi.
Hắn nói cho có lệ, Hạ Miên bắt đầu hướng dẫn rất chi tiết từng bước, còn lưu ý với hắn những điểm nào cần chú ý, mà không biết hắn có để tâm hay không. Thập Bát quỳ ở bên chân của Hiên Viên Cẩn, vừa nghe người ở trên hướng dẫn, vừa tưởng tượng ra thao tác làm nước mắt y chực trào.
Sau khi thanh toán, Thập Bát hai tay run rẩy cầm theo những món đó, lẽo đẽo theo bước của hắn ta, lúc đi đến cửa, Hạ Miên còn đặc biệt ra dặn dò thêm:
- Lần đầu tiên thông niệu đạo sẽ rất đau, cơn đau sẽ kéo dài khoảng một ngày, trong thời gian đó ngài nhớ phải chăm sóc tiểu nô lệ của mình thật kỹ đấy!
Hiên Viên Cẩn không trả lời, hắn chỉ gật đầu rời đi.
“Những món đồ biến thái như vậy mà mắc như thế…” – Thập Bát trong lòng cảm thấy tiếc nuối khi một món tiền lớn gấp mấy lần một năm lương của ảnh vệ cứ thế mà tiêu vô ích.
⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎
Mọi người ơi comment nhận xét để cổ vũ au nhé 😋
chu cha mạ ơi sao mà ác rứa?! Thấy tội bé quá nhưng mà ngộ thích à nha kkkkkk. Mà ông chủ tiệm Hạ Miên là người xuyên không chap 1 nị giới thiệu đúng ko há. Đọc lại chap 1 có 1 đoạn nói đây mà truyện ngọt mà ta, chắc phải ngược zữ thần lắm mới ngọt đúng hok á nị?
Trả lờiXóaÁc nhưng mà nhiều người thích nha ví dụ như thím á 😂
Xóa