Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 30
Chương 30
- A!
Hiên Viên Cẩn giựt tóc y lên, thích thú nhìn y. Hắn áp khuôn mặt y vào hạ thân đang bừng lên của hắn, y hiểu ý dùng tay vén vạt áo ra, tiếp cận nơi đang dục hỏa bừng bừng ấy.
Khuôn miệng kia tiếp cận cự vật của hắn, đầu lưỡi hồng nhuận cố gắng liếm ướt phần đỉnh để dễ dàng khẩu giao, nhưng mà miệng y bây giờ rất khô... lại không dám để hắn chờ... Để không làm đau hắn, y dùng môi bọc răng lại, bắt đầu phun ra nuốt vào.
Hắn để y tự làm một lúc, rồi nắm tóc y ấn mạnh, thở ra một hơi thỏa mãn. Hắn thích nhất đột ngột đưa vào trong cổ họng y, khi đó cổ họng mềm mại đó sẽ đột nhiên co thắt, càng để lâu co thắt càng mạnh, lần đầu tiên hắn đã ra ngay khi vào đến cổ họng y. Hắn nhớ lúc đó vì ngượng quá nên đã phạt y 50 roi.
Thập Bát bị cự vật thâm nhập vào sâu trong cổ họng, khó chịu nắm lấy y phục của hắn. Hiên Viên Cẩn đưa đẩy hông, miệng y tuy mềm nhưng hơi khô, làm hắn có hơi mất hứng.
- Ưm!
Hắn xuất vào trong, y bất ngờ tiếp nhận một lượng lớn bạch trọc không kịp phản ứng, sau khi hắn rút ra thì ho sặc sụa, bị hắn giữ cằm bóp mạnh, tay còn lại bịt kín miệng y:
- Nuốt!
Thập Bát cố gắng nuốt phần bạch dịch lờ lợ ấy xuống, do bản năng, dạ dày y không chịu tiếp nhận chúng, bạch trọc cứ xuống rồi lại đưa lên, yết hầu y phải lên xuống mấy lần mới có thể khiến nó yên vị.
Hiên Viên Cẩn bỏ tay ra, y bị sặc một lúc rồi ngoan ngoãn dùng miệng làm sạch cự vật vẫn còn đứng thẳng đó. Khóe miệng y ran rát, có lẽ là do ban nãy khuôn miệng bị mở rộng đột ngột đã làm cho khóe miệng bị xước.
Hắn thấy phân thân y rũ xuống ngay trước mũi chân hắn thì vui vẻ chơi đùa nó, Thập Bát run rẩy nắm lấy cổ chân của hắn, nhưng cho dù hắn có chà đạp phân thân y như thế nào, y cũng không có can đảm siết chặt vòng tay, chứ đừng nói giữ chân hắn lại...
- Chủ nhân... xin người nhẹ một chút...
Lúc hắn vẫn còn thích thú chơi đùa phân thân non mềm của y, thì có tiếng động của một vài người đưa thùng nước tắm xuống, Hiên Viên Cẩn mở khóa cho y, ra lệnh cho y đến ngồi vào bồn nước đó.
Ngón chân y vừa chạm phải mặt nước liền rụt lại: "Lạnh quá..."
- Sao thế? Còn không bước vào? – Hắn khó chịu.
- N... nô vào ngay ạ... chủ nhân...
Thập Bát nhắm mắt bước vào, ngâm toàn bộ cơ thể trong bồn nước lạnh giá khiến y run rẩy không thể khống chế được. Cũng không thể trách y được, bây giờ đã là cuối thu rồi, mà lại còn đang ở trong mật thất ẩm thấp dưới lòng đất...
Không những thế, trong người y còn có cổ trùng, nó khiến cảm giác của y về nhiệt độ trong và ngoài cơ thể trái ngược nhau: hôm trước y bị bệnh, cảm giác bên ngoài y nóng như lửa, nhưng bên trong lại cảm thấy lạnh buốt đến xương; bây giờ tuy là ngâm trong nước lạnh, nhưng bên trong y lại cảm thấy bản thân như đang ở trong đống lửa.
"Khó chịu quá..."
Hiên Viên Cẩn bây giờ lại rất nhẹ nhàng, hắn đẩy y tựa đầu vào thành bồn, vén những sợi tóc bạc của y ra ngoài, hắn vậy mà lại... gội đầu cho y? Thập Bát thụ sủng nhược kinh, tuy cả người y bây giờ chỗ nào cũng khó chịu, nhưng phải luôn để ý sắc mặt của hắn, thấp thỏm lo sợ, đôi mắt ươn ướt dõi theo từng hành động tiếp theo của hắn.
Không chỉ vậy hắn còn cho y dùng cả dầu thơm nữa. Tay hắn dù không quá dịu dàng, nhưng như vậy cũng đủ để y vui vẻ rồi.
- Ưm...
Dầu thơm chảy vào mắt y, y xoay đầu dùng tay dụi mắt thì tóc bị kéo lại, người kéo tóc y muốn y ở yên tại vị trí cũ không được nhúc nhích. Thập Bát không biết hắn đối với mái tóc bạc của y là thích hay không thích, vì có lúc hắn thích thú mân mê nó, nhưng nhiều lúc hắn đều bực bội giựt tóc y.
- Thấy không? Tự làm đi.
Hiên Viên Cẩn chỉ tay xuống phần vách bồn đối diện chỗ y đang ngồi, y thấy có hai cái xích, liền tự hiểu ý mà khóa hai chân của bản thân lại, rồi đưa hai cái chìa khóa cho hắn. Hắn cũng phải nghe tiếng "Cạch" thì mới tin. Thập Bát để ý thấy ở vách bồn phía sau lưng y cũng có khóa, có lẽ hai tay y sẽ bị khóa vào phía sau. Nhưng Hiên Viên Cẩn đè y nằm ra, phần gáy tựa vào cạnh bồn phía sau, hai tay y bị kéo ra ngoài, khóa vào hai bên thành bồn. Cơ thể y bây giờ trôi nổi giữa dòng nước, mặc cho người tùy ý đụng chạm.
Hiên Viên Cẩn nhìn cơ thể y trôi nổi trong dòng nước, trên đó còn có nhiều vết sẹo mờ do vết roi, trên làn da trắng đó lại không cách nào giấu được.
Hiên Viên Cẩn bắt đầu đụng chạm cơ thể y, bàn tay hắn du tẩu một lượt qua cổ y, nhũ hoa, vùng bụng, eo, đùi trong, đến cổ chân thì dừng lại, chuyển lên nhũ hoa của y mà ngắt nhéo. Sau đó hắn lấy một cái khăn, chà cơ thể y rất mạnh bạo, nhất là nơi hạ thân mà lát nữa hắn sẽ sử dụng.
- Chủ nhân... hức... xin người nhẹ một chút...
Thập Bát nức nở gọi, nơi hạ thân bị hắn chà nãy giờ làm y rất đau...
Hắn thấy cũng tàm tạm rồi thì mở khóa cho y, bảo y tự làm phần còn lại.
Một lúc sau, y bước ra khỏi bồn tắm, cơ thể ướt sũng của y run rẩy bò đến chân Hiên Viên Cẩn – người đang chuẩn bị gì đó ở bên giường.
- Chủ nhân... nô xong rồi ạ...
Từ nãy giờ cũng chỉ là bước dạo đầu, y biết từ bây giờ mới là phần chính thức của đêm hôm nay.
- Mấy món đồ hồi chiều đâu? Lấy ra đây.
- Vâng, chủ nhân...
Rất nhanh 3 món đồ đó đã xuất hiện trước mặt hắn. Hắn bảo y chọn lấy một viên trong số những viên thon dài kia, tự mình đưa vào rồi lên giường nằm.
Y nhìn qua chiếc hộp, thấy viên nào cũng có kích cỡ bằng nhau, liền chọn đại một viên, đổ lên ít thuốc trong chai bên cạnh rồi đẩy vào bên trong, sau đó ngoan ngoãn nằm lên giường dưới con mắt đang nhìn chằm chằm của hắn. Hiên Viên Cẩn cố định tứ chi y bằng sợi dây nối với 4 cạnh giường, kéo căng cơ thể y đang run lên vì lạnh.
⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎
Mọi người ơi comment nhận xét để cổ vũ au nhé 😋
<3
Trả lờiXóa