Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 31

Chương 31

"Ngứa quá... bên trong ngứa quá..."

Thập Bát cựa quậy cơ thể, tứ chi bị giữ chặt không thể làm gì để giảm bớt cơn ngứa dưới hạ thân, y khó chịu đến bật khóc. Đã vậy Hiên Viên Cẩn còn nắm lấy phân thân bị chà rửa đến đau rát kia tuốt mạnh bạo, y không kìm được tiếng nấc của bản thân nữa...

Hiên Viên Cẩn thấy làm mãi mà phân thân y không có dấu hiệu đứng lên thì bực bội, trực tiếp thôi động tình cổ trong cơ thể y.

Ba cổ trùng đồng thời hoạt động trong cơ thể y như đang tranh đấu với nhau, cơ thể y đau đớn, tê rần, phân thân lại không khống chế được mà đứng lên. Y sợ nhất là tình cổ, vì tuy nó khiến cơ thể y có những biểu hiện giống như đang cảm thấy rất hưởng thụ, thực tế thì nó khiến những nơi đó của y rất đau và nhức nhối.

- Chủ nhân... nô đau... đau lắm... xin người... đừng thôi động cổ trùng nữa... hức... hu...

- Trông ngươi thích đến vậy cơ mà?

- Không phải... chủ nhân...

"Hạ Miên nói lần đầu nên dùng cây nhỏ nhất để làm quen trước, nhưng mà nó nhỏ thế này thì..."

Hắn cầm lên cây nhỏ nhất phía ngoài ngắm nghía, thở dài rồi đổ dược bôi trơn lên que thông và đỉnh phân thân y, dùng tay tách mở phần đỉnh để lộ ra một lỗ hồng nho nhỏ mấp máy. Cảm giác nhớp nháp lạnh lẽo của dược bôi trơn khiến y sợ hãi rùng mình. Hắn xoa đều nơi đó, rồi nắm chặt phân thân y cảnh cáo:

- Ngươi cũng nghe Hạ Miên nói rồi, nếu ngươi cứ cựa quậy như vậy thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra đâu đấy.

Thập Bát thấp thỏm, lo sợ nhìn cây que đó từ từ tiến đến gần y, tuy dưới hạ thân vẫn rất ngứa, nhưng y cố gắng không động đậy eo nữa.

Que thông lành lạnh chạm vào lỗ nhỏ khiến y giật nảy người, lần đầu tiên dị vật tiến vào thông đạo nhỏ hẹp ép mở nơi đó ra, cảm giác nơi đó bị mở ra làm tim y đập thình thịch liên hồi, khó chịu nhưng không đến nỗi không chịu đựng được.

Cảm giác lạnh lẽo dần dần di chuyển sâu vào trong, cọ xát với thành bích nhạy cảm kia làm cơ thể y cứ giật nảy lên không thể khống chế được.

"Đúng là nhỏ rồi." – Hắn nghĩ thầm.

Khi chỉ mới vào được 1/3 thì hắn rút ra, làm y đau đớn rùng mình. Sau đó hắn lấy que thứ 3 từ bên nhỏ nhất qua trong số 10 que đó, đổ dược bôi trơn lên và bắt đầu đâm vào. Lần này que thông lớn hơn, hình như lớn hơn so với thông đạo lần đầu tiên bị xâm nhập của y, bởi vì khi que tiến vào y cảm thấy nơi đó rất đau.

Hiên Viên Cẩn cẩn thận đâm vào, nhưng không cho y thời gian để thích ứng, liên tục đẩy que thông vào. Thông đạo nhỏ hẹp bị mở rộng quá mức rất đau...

- Chủ nhân... xin người... chậm một chút... nô đau quá... hức... nô đau lắm...

Hắn không quan tâm, vừa đâm vào vừa thưởng thức y, cả cơ thể y cơ hồ run bần bật, khuôn mặt y đỏ hết lên, đôi mắt xanh giàn giụa nước mắt van xin hắn, hắn thích thú đưa vào đến khi chỉ còn một ít ở ngoài, rồi rút ra, rồi lại đâm vào, cứ thế tận hưởng khuôn mặt mỹ nhân nhi đáng thương của hắn.

- Chủ nhân... nô đau quá... hức... đau...

Que thông cứ thế ra ra vào vào, người ở trên hoàn toàn không nghĩ đến đây là lần đầu của y, thông đạo lần đầu tiên bị xâm nhập đã khiến y rất đau đớn, mà que thông ấy còn ra vào không ngừng như vậy... Cơ thể y nảy lên liên hồi, chất dịch chảy ra đã không phải chỉ là dược bôi trơn...

- A!

Hiên Viên Cẩn đột nhiên ấn mạnh que thông vào bên trong, y ngay lập tức ưỡn người lên, đau đớn lắc hông, cầu xin:

- Chủ nhân... xin người lấy nó ra... xin người... hức... nô không chịu được nữa... nó đau lắm chủ nhân... huhu...

Bây giờ y không quan tâm đến cơn đau do cổ trùng đang giày xéo bên trong cơ thể y nữa, bây giờ y chỉ biết phân thân y đau, và cúc huyệt của y rất ngứa...

- Hừm...

Hắn chống cằm suy nghĩ cái gì đó, rồi hắn ngồi xuống bên cạnh giường, trông thấy hai nhũ hoa nhỏ xinh kia, hắn cúi người cắn lấy.

Ban đầu hắn chỉ liếm nhẹ, rồi mút lấy, nhưng càng lúc càng nghiện, hắn ra sức cắn, day nhũ hoa của y, bên còn lại cũng không thoát khỏi số phận bị trêu đùa.

- Hu... đau quá...

Y thà là bị quất roi, bị dày vò cả cơ thể, bây giờ chỉ có những nơi mẫn cảm chịu đau đớn, y thực sự không thể chịu đựng được, y vô thức nỉ non:

- A Cẩn... đệ đau quá... hu...

"Chát!"

"Chát!"

- Cẩn thận cái miệng của ngươi!

Thập Bát bị tát đến choáng váng, mặt nghiêng hẳn về một bên, ủy khuất rơi nước mắt, thút thít.

Một lúc lâu sau, hắn rời khỏi hai nhũ hoa đã bị giày vò đến đáng thương, bắt đầu cởi đồ, ngồi ngang lên ngực y, cầm lấy cự vật đang đứng thẳng vỗ vỗ vào phần má sưng đỏ. Y rất muốn không để ý hắn vì bây giờ y đang rất đau đớn, nhưng mà...

Thập Bát ngước mắt lên, đôi mắt xanh nhìn lên phía trên, lướt qua cự vật đáng sợ đó, nhìn đến khuôn mặt đang tràn ngập sắc dục kia, trong đôi mắt vàng rực đó hiện lên một tia cảnh cáo.

Thập Bát không hiểu, ở tư thế này thì y không thể dùng miệng hầu hạ hắn đàng hoàng được, nhưng hình như hắn rất thích tư thế này.

Y hé miệng, vươn lưỡi ra bắt đầu liếm cự vật đáng sợ đó, bắt đầu từ gốc lên đến đỉnh, rồi mút lấy, sau đó lại chuyển hướng sang hai bên rồi đi dần về phía gốc.

- Ưm... hm...

Tư thế này làm y rất khó khăn, hàm y đã tê rần nhưng không thấy dấu hiệu nào là hắn sắp bắn cả. Thập Bát lén lút nhìn lên để quan sát sắc mặt của hắn, nhưng bắt gặp ánh mắt hắn vẫn đang nhìn chằm chằm vào y, y hoảng sợ hạ tầm mắt.

Từ bên trên, Hiên Viên Cẩn nhìn người dưới thân đang dùng hết khả năng lấy lòng mình, ánh mắt hắn tràn ngập sự thích thú, hắn thích nhìn khi đôi mắt xanh ấy nhìn lên rồi lập tức hạ xuống.

"Không biết nữa nhưng nhìn tên đê tiện này như vậy thích thật đấy."

⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎

Mọi người ơi comment nhận xét để cổ vũ au nhé 😋

Nhận xét

Đăng nhận xét

Các tình iu comment xôm lên nhe 🥰🥰🥰

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 20

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 32

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 44