Thuần Khanh, Là Em Đây - Chương 41
Chương 41
Gia An cứ ngồi đó ngắm bầu trời đêm, khi tia sáng đầu tiên ló lên, cô mới rời khỏi ghế bước vào phòng tắm. Gia Áo hôm nay dậy cũng thật sớm a.
- An An, chị đi đến trường trước nhé.
- Vâng.
- Thê quân, đợi anh với!
"Hôm nay có xảy ra chuyện gì không nhỉ? Không nhớ nổi nữa." – Gia An lẩm bẩm.
Tâm trạng hôm nay của Gia An không tốt lắm, làm việc gì cô cũng chậm chạp, nên khi đến trường thì chuông đã reo rồi.
Lúc đi ngang qua phòng tập múa của trường, Gia An vậy mà lại thấy hai người họ... đang ôm nhau? Đã vậy Thuần Khanh còn... muốn hôn chị Gia Áo? Nhưng mà Gia Áo lại tức tốc chạy đi ngay.
Gia An không biết giữa họ có chuyện gì, nhưng mà...
"Thôi vậy, phấn chấn lên nào, hôm qua Thuần Khanh nói như vậy cũng đâu có sai đâu, mình vốn dĩ là người độc đoán, thủ đoạn, gian xảo mà. Có điều mình mới không bỏ cuộc dễ dàng như vậy đâu. Cho đến khi Thuần Khanh chính miệng nói ra hoặc thể hiện thẳng cảm xúc của anh ấy thì mình vẫn cứ bám theo anh ấy như bình thường là được rồi. Cơ mà mình đã bao giờ độc đoán và dùng thủ đoạn với Thuần Khanh đâu nhỉ?"
Gia An vừa đi vừa vắt óc nhớ lại.
Sau đó thì mọi chuyện vẫn như bình thường, Gia An vì để có thời gian xử lý công việc nên đã xin phép thi thể dục sớm rồi trốn vào phòng y tế. Vì phòng y tế nằm gần sân tập nên cô biết Gia Áo đã gây ấn tượng với mọi người bằng cú xoay người trên không điệu nghệ.
Một lúc sau, cô vậy mà lại nghe thấy Gia Áo đả thương người khác, còn bị gọi lên phòng hiệu trưởng? Gia An tức tốc chạy đến phòng hiệu trưởng, thì thấy Thuần Khanh đứng ngoài cửa.
- Thuần Khanh? Anh đến rồi? Chị Gia Áo là làm sao vậy?
- Thê quân đánh vỡ tấm kính trong phòng tập múa làm Phương Thiến bị thương, bây giờ đã được đưa xuống phòng y tế.
- Nghe qua là đã thấy vô lý rồi.
Gia An mở cửa đang tính bước vào nói lý, thì Gia Áo đã ra rồi.
- Chị, chị có bị sao không?
- Không sao, chỉ là trầy một chút.
- Như vầy gọi là một chút sao? Cắt sâu như vậy mà.
- Tiêu Yêu Diệp đã nói gì thế? – Thuần Khanh hỏi.
- Nói là em bị đình chỉ học 1 tuần.
- Sao có thể chứ?
Thuần Khanh quay đầu muốn vào gặp Tiêu Yêu Diệp nói cho ra lẽ, thì Gia Áo cản lại:
- Không cần đâu, em vốn dĩ là một đứa hay đánh nhau, anh có vào nói đi nữa thì cũng chẳng ai tin. – Giọng của Gia Áo dần nặng nề.
- Chị...
Gia An vỗ vai Gia Áo một lúc rồi nói:
- Bây giờ em sẽ về nhà với chị nhé?
Gia Áo không nói, chỉ lặng lẽ đi về lớp học. Gia An thấy Gia Áo đi khuất rồi thì cũng bước vào phòng hiệu trưởng.
- Em muốn xin nghỉ một tuần?
- Vâng, cơ thể em mấy bữa nay không khỏe lắm.
- Thật chứ? Tôi là thấy em chỉ muốn chuồn đi chơi với chị của em thôi.
- Cho dù có là vậy thì cũng không liên quan đến cái người không điều tra ngọn nguồn sự việc mà chỉ biết đổ tội cho chị Gia Áo.
- Cô nói xem, camera ghi lại sau khi Tô Gia Áo đấm vào kính thì tấm kính mới vỡ, còn có thế lực nào khác điều khiển sao? Tôi cho cô xem luôn.
- Thầy hiệu trưởng à, đây rõ ràng là chị Gia Áo đã dùng bản thân che cho Phương Thiến này, thầy không thấy điều tốt mà chỉ vội vàng bắt lấy điều xấu thôi sao?
- Không phải là do cô ta không né kịp nên mới phải đứng ở đó chịu trận sao?
Gia An không còn gì để nói, cô xoay người lại tính đi.
- ... Được rồi, giảm thời gian đình chỉ của Gia Áo còn 3 ngày.
- Vậy thì em cũng xin nghỉ 3 ngày.
- Tùy em.
Tuy là nói Gia An nghỉ học vì muốn an ủi Tô Gia Áo, nhưng thực ra từ đầu cô đã tính nghỉ ngày mai rồi, bởi vì ngày mai cô có một cuộc họp chiến lược và vài việc vặt khác.
"Bây giờ mình không nhớ thời gian chính xác xảy ra sự kiện kia, nên phải tranh thủ giao phó công việc, nhờ các sư huynh sư tỷ chăm sóc Kan một thời gian."
Thuần Khanh vẫn còn đứng đợi cô ở ngoài cửa, Gia An có hơi ngạc nhiên:
"Không phải là bây giờ Thuần Khanh nên đuổi theo an ủi Gia Áo sao? Sao anh ấy vẫn còn ở đây?"
- Tiêu Yêu Diệp nói sao?
- Thời gian đình chỉ của chị Gia Áo được giảm xuống còn 3 ngày.
Cả hai người đi song song với nhau hết đoạn hành lang dài, Gia An mới nói:
- Thuần Khanh, anh còn nhớ những gì em nói ở buổi xác minh đối tượng hôn ước lần trước không?
- Cô muốn nói đến cái nào?
- Điều kiện khi chúng ta chưa hoàn toàn giải trừ hôn ước.
- Nhớ, là nếu tôi và thê quân xác nhận tình cảm của chúng tôi là song phương, cô sẽ chủ động giải trừ hôn ước.
Gia An cười, nhìn Thuần Khanh:
- Anh thiếu rồi, điều quan trọng nhất là anh và chị Gia Áo không được hôn nhau.
- Hôn? Không phải ở nơi này hôn nhau nhưng không có tình cảm là chuyện bình thường sao?
- Thuần Khanh anh nhớ kỹ. Gia An em là một người có tính chiếm hữu rất mạnh, phu quân của em chỉ có thể là của một mình em, nửa điểm cũng là của em. Và em không phải là một người để tình cảm lấn át lý trí, em có giới hạn, có lòng tự tôn của bản thân.
- ...
- Như anh nói tối hôm qua, em rất độc đoán, thủ đoạn, nhưng em có thể xem nhẹ hết thảy vì anh, chỉ cần anh đừng chạm vào giới hạn của em.
"Bây giờ cô ấy là đang nói, "Nếu anh muốn thoát khỏi em ngay bây giờ, anh có thể chạy đến và hôn chị Gia Áo ngay lập tức." sao?"
- Làm sao tôi biết được cô có giữ lời hay không chứ?
- Anh có thể thử nha. – Gia An cười.
"Cô ấy đã đưa ra khẳng định rõ như vậy rồi, chỉ cần mình hôn thê quân một lần, thì cô ấy sẽ hủy hôn. Đây rõ ràng là những gì mình mong muốn, nhưng tại sao bây giờ mình lại cảm thấy có hơi... sợ hãi..."
Bỗng Thuần Khanh khựng lại, cứ cảm giác có gì đó lạ lạ.
- Chuyện tối hôm qua cô nghe thấy rồi?
"Phì" – Gia An nhịn cười.
- Anh phản ứng cũng chậm quá đi.
- Chuyện tối hôm qua...
- Không sao, anh chỉ là nói sự thật thôi.
- Không phải! Cái đó...
- Hm? Không phải gì?
- ...Không có gì.
"Không lẽ lại nói là tối hôm qua mình còn định nói cô ấy là một người tinh tế, chu đáo, và rất quan tâm mình sao?" – Thuần Khanh lắc đầu nguầy nguậy.
Vậy mà đã đến lớp lúc nào không hay, Viên Viên nói với cô rằng Gia Áo vừa mới đi về rồi, cô vội thu dọn rồi cũng chạy theo. Còn Thuần Khanh thì vẫn có tiết, nên không thể về với cô được.
⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎
Mọi người ơi comment nhận xét để cổ vũ au nhé 😋
Nhận xét
Đăng nhận xét
Các tình iu comment xôm lên nhe 🥰🥰🥰