Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 41
Chương 41
- Đệ làm cho bản thân hưng phấn lên đi, nhưng vừa đủ thôi, đừng cứng quá sẽ rất đau.
“Tự mình làm sao?”
Thập Bát chưa từng tự mình làm bao giờ, đối với y tình dục chỉ có
đau đớn và thống khổ, nói y tự mình làm sao?
Y bắt chước những gì lúc trước các thái giám điều giáo y rồi làm
theo, nhưng không có tác dụng. Đợi mãi nhưng không thể bắt đầu, Hiên Viên Cẩn mất
kiên nhẫn thôi động tình cổ.
Cơ thể Thập Bát bỗng chốc nóng bừng, đau đớn khó nhịn, nơi đó cũng
từ từ ngóc đầu dậy.
Hạ Miên cảm thấy có thể bắt đầu rồi, thì đẩy y nằm tựa lưng vào ghế,
cố định ngực y và khóa hai tay lên phía đầu. Bây giờ cho dù Hạ Miên có làm gì,
cho dù y đau đớn như thế nào cũng không thể phản kháng.
“Không sao, chỉ một chút thôi, nhắm mắt lại một chút là sẽ xong
thôi.” – Thập Bát tự thôi miên bản thân.
Hạ Miên cầm lên một cái ống nhỏ bằng nhựa rỗng ruột, rất dài rồi
giải thích:
- Bây giờ huynh sẽ đưa vào niệu đạo của đệ, đây là ống dẻo, đã được chế tạo rất kỹ càng, sẽ không làm đệ đau.
- Khoan đã… sao nó lại…
“Dài như thế?” – Thập Bát hoảng loạn vùng vẫy.
- Cái này sẽ đi vào bên trong cả bàng quang, ban đầu đệ sẽ cảm thấy không quen, nhưng dần dần sẽ ổn thôi.
Hạ Miên vừa nói vừa dùng tay chạm vào phần bụng dưới của y, chỉ ra
vị trí ống thông sẽ đi vào. Sau đó cầm lấy phân thân của y, cảm nhận nhiệt độ
và cảm xúc từ nơi ấy, bàn tay xoa nắn phần đỉnh, mở rộng lỗ niệu đạo nhỏ nhắn,
dùng một ống tiêm nhỏ bơm chất bôi trơn vào bên trong, rồi cũng sử dụng rất nhiều
chất bôi trơn trên ống thông.
- Đầu tiên ngài phải sử dụng chất bôi trơn thật nhiều, nếu không ma sát của ống thông vào thành bích bên trong sẽ rất dễ khiến tiểu tính nô của ngài bị thương.
Bên trong bị lấp đầy làm y cảm thấy rất trướng, rất khó chịu, Thập
Bát bất giác cắn môi, nhìn chằm chằm theo từng động tác của Hạ Miên.
Anh ta cầm lấy ống thông, mở rộng lỗ niệu đạo rồi từ từ đâm vào. Cảm
giác dị vật xâm nhập vào nơi yếu ớt nhất của cơ thể nhưng lại không thể phản
kháng, cảm giác đau đớn mỗi lần hít thở, cảm giác… rất bất lực…
- Khi vừa mới đâm vào, ngài cần đợi tiểu tính nô của ngài làm quen với cảm giác có dị vật, sau đó quan sát tiểu tính nô của ngài điều chỉnh hơi thở, đến khi hơi thở ổn định thì ngài mới được di chuyển ổng thông.
Hạ Miên vừa quan sát biểu cảm của y, vừa rút ra tiến vào hợp lý. Lúc
này mồ hôi của y đã thấm ướt trán, anh ta thấy vậy thì dùng tay áo lau cho y.
- Cảm ơn…
Hạ Miên chạm mắt với y, đôi mắt ấy như chứa đựng cả bầu trời, mà bầu
trời đó lại có hình bóng của anh ta. Hạ Miên vội vàng thu tay lại, ngượng ngùng
tiếp tục:
- Di chuyển ống thông ra vào phải thật từ từ, kiên nhẫn, mỗi lần chỉ nên tiến lên một chút. Một lần mà vào quá nhiều tiểu tính nô của ngài sẽ không thích ứng kịp.
Hiên Viên Cẩn ngồi một bên quan sát cũng không thể nhịn được nữa,
hắn dùng hai ngón tay vươn vào miệng y trêu đùa. Thập Bát thấy tay hắn đưa đến
gần, đôi môi run rẩy hé mở, hàm cũng không dám khép lại, khó khăn giữ cho bản
thân thanh tỉnh, không cắn phải tay hắn. Hạ Miên vội can ngăn:
- Vương gia, không được đâu, Thập Bát đang hít thở khó khăn, ngài làm vậy thì… khó cho đệ ấy quá…
Anh ta bỗng dưng ngập ngừng, cảm giác chột dạ khi chạm mắt với
Hiên Viên Cẩn, như nói rằng: “Ngươi đã quá phận khi dám tơ tưởng, lại còn chạm
vào đồ của ta, bây giờ ta muốn làm gì còn phải hỏi ý kiến ngươi nữa hay sao?”
Tác động của cổ trùng và ống thông niệu đạo trong người y đã khiến
y hít thở không thông, bây giờ đường dưỡng khí còn bị chặn lại trêu đùa, Thập
Bát thống khổ không thôi. Hai ngón tay tiến vào sâu trong cổ họng y, khuấy động
khắp nơi không kiêng dè, cổ và mặt y dần đỏ lên vì thiếu dưỡng khí. Thập Bát ngửa
cổ ra, cố gắng hít thở, y bây giờ như con cá nằm trên thớt, sự sống đều đặt cả
vào người cầm dao.
Từ lúc Thập Bát ngửa cổ ra, anh không thể quan sát được biểu cảm của
y nữa, nên không dám làm quá nhanh, cứ làm chầm chậm, từ từ, bàn tay còn lại
xoa nắn hai tiểu khỏa cầu, muốn làm y thả lỏng một chút, một phần cũng để thỏa
mãn tâm tư của bản thân.
Hạ Miên làm càng chậm rãi, cảm nhận của y càng rõ ràng, mò hôi lạnh
túa ra càng lúc càng nhiều đọng lại thành từng giọt.
Ống thông tiến vào càng lúc càng sâu, cảm giác đau đớn kỳ lạ kèm
theo một chút ngứa ngáy.
- A!
Y cảm giác ống thông đã chạm vào nơi nào đó, là bàng quang mà Hạ
Miên đã nói sao?
Cảm giác tê dại truyền đến từ bên trong phân thân, lại truyền đến
cúc huyệt, cúc huyệt từ bỏ co rút cơ vòng, viên tròn rơi ra, sau đó quả trứng
cũng rơi ra, tạo nên hai thanh âm: “Bộp” và “Bẹp” nối tiếp nhau trên sàn nhà.
Lúc này Hạ Miên đã hiểu vì sao y phải cố gắng co rút cúc huyệt như thế.
Những âm thanh dây xích vang lên, Thập Bát ra sức khua tay nói cho
Hạ Miên biết là đã chạm đến rồi, có thể rút ra được rồi.
Hiên Viên Cẩn cũng nhận thấy sự khác thường của y, hắn hỏi:
- Đã xong chưa?
- Có lẽ đã đến nơi gấp khúc rồi. – Hạ Miên đoán chừng.
- Còn sâu không?
- Đây chỉ mới được khoảng 1/3 ống thông thôi.
“1/3? Anh ta định đâm vào đến tận đâu cơ chứ?” – Thập Bát hoảng sợ,
đây đã là quá sức của y rồi.
Khoang miệng của y mềm mại lại ẩm ướt, khiến hắn lưu luyến không nỡ
rút tay ra, mặc cho y khóc lóc, mặc cho y vùng vẫy.
- Bây giờ ngươi xem, nếu lần này không thể vào hết được, vậy thì mỗi ngày ngươi đều sẽ đến đây, đều phải sử dụng nó cho đến khi tất cả đều vào trong. Ngươi muốn như thế nào? Tiếp tục hay dừng lại?
Hiên Viên Cẩn rút tay ra khỏi miệng y, Thập Bát ho khù khụ, vội
vàng bù lại dưỡng khí.
- Trả lời! Tiếp tục hay dừng lại?
- Chủ nhân… nô thực sự không chịu được nữa… nó rất đáng sợ… hức…
Y không muốn tiếp tục nữa, bây giờ không muốn, về sau lại càng
không.
- Vậy thì ngày mai quay lại?
- Chủ nhân…
“Đôi mắt xanh ngập nước thực sự rất mê người, có lẽ đây là lý do vương
gia luôn muốn chạm đến giới hạn của đệ ấy chăng?” – Hạ Miên tự hỏi.
Thấy Hiên Viên Cẩn không có chút gì gọi là thương lượng, Thập Bát
cắn răng:
- Nô chọn tiếp tục ạ, thưa chủ nhân.
“Thà là kết thúc trong một lần, còn hơn cứ dây dưa mãi.”
- Được rồi, ta đã hiểu những gì ngươi nói, bây giờ đến lượt ta. – Hắn ra lệnh.
Hạ Miên dịch ra, đổi chỗ cho Hiên Viên Cẩn, bản thân anh lại đến
chỗ Hiên Viên Cẩn, vén tóc cho y rồi nhẹ nhàng thấm mồ hôi cho y.
Thập Bát bị giày vò rất lâu, cảm giác như đã trôi qua cả một ngày…
- Vương gia, vậy là đủ rồi. Thập Bát không thể tiếp tục được nữa, hôm nay dừng lại ở đây thôi.
Hạ Miên quan sát biểu cảm của y hồi lâu, thấy rằng đã chạm đến giới
hạn rồi thì lên tiếng nói với Hiên Viên Cẩn.
- Chỉ mới vào được hơn một nửa thôi mà.
- Chúng ta nên để hôm khác thôi vương gia.
- Đành vậy thôi.
Nhưng lời can ngăn của anh ta lại không khiến Thập Bát cảm kích
chút nào, ngược lại không phải nói rằng ngày nào y cũng phải đến đây, chịu đựng
món đồ này sao?
Thập Bát tuy đã rất mệt, nhưng vẫn lên tiếng nói với Hạ Miên:
- Hạ Miên, đệ không sao, đệ vẫn có thể tiếp tục. Xin huynh…
- Không được.
- Huynh biết đệ là ảnh vệ mà, đệ… đã trải qua biết bao cuộc huấn luyện, chút này không là gì cả.
- Đây không phải vấn đề đệ được huấn luyện như thế nào, ở bên trong yếu ớt như vậy, dù là ai cũng giống nhau thôi. Ngoan, hôm nay đệ đã mệt rồi.
Hạ Miên lau những giọt mồ hôi đọng lại trên trán Thập Bát, nhẹ giọng
an ủi.
Nhìn cảnh tượng đó, Hiên Viên Cẩn thấy rất chướng mắt, trong lòng
bực bội khó tả.
- Được rồi, dừng thì dừng.
- A! Ưm…
Hiên Viên Cẩn cầm lấy ống thông rút ra, không nhanh không chậm,
nhưng không dừng lại.
“Chậc, nếu như không phải có Hạ Miên ở đây quan sát thì…” – Hiên
Viên Cẩn bực bội.
Hạ Miên có quyền hạ lệnh cấm những người không tôn trọng người tiếp
nhận. Nếu như bị cấm vào Tiêu phòng, thì bao nhiêu món đồ hay như vậy chẳng phải
không dùng được sao? Tuy là những món hắn đã biết thì có thể kêu thợ làm, nhưng
Tiêu phòng đều đặn đều cho ra những sản phẩm mới rất hay ho. Đó là lý do tại
sao hắn luôn chừa lại cho anh một chút mặt mũi.
- A… a… hức…
Khi ống thông được rút ra khỏi, Thập Bát rên rỉ từng tiếng đứt
quãng, bên dưới khó chịu, lỗ hồng của y liên tục mấp máy.
- Có thể… thả đệ ra được không…?
- Chưa được, phải đợi một chút.
- … Đệ khó chịu… A!
Hiên Viên Cẩn đột nhiên bóp chặt lấy phân thân y, khó chịu lên tiếng:
- Tự bản thân thu dọn rồi đến Đại Lý Tự.
- Vâng chủ nhân…
Nói rồi hắn xoay người rời đi.
⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎
Chuyện là Wattpad au vẫn chưa vào được nên font chữ chap này sẽ đặc biệt một chút nhé (❁´◡`❁)
Mọi người ơi comment nhận xét để cổ vũ au nhé 😋
Au có thử tải app 1^4 để vào wattpad chưa
Trả lờiXóaAu xài máy tính á
XóaCơ mà vụ kiếm in Tiểu Thanh của tra Cẩn seo gòi, hem lo đi tìm đi, ở lại hành bé v chi dạ. Bít toai phái lém hong ♪~(´ε` ). Mà t tò mò thuốc tra Cẩn cho pé ún lắm gòi au ơi😳
Trả lờiXóaAu nói au cũng đang tò mò b có tin k 🤧
Xóaau si nghĩ đi nà au hết tò mò, cả nhà đều zui⌓‿⌓
Xóanếu xài máy tính thì au có thể dùng Touch VPN, mỗi lần vô wattpad thì chỉ cần bật lên là đc
Trả lờiXóaNhưng có điều au bị mù công nghệ á k biết tải (;´д`)
Xóalên gg là có hết á au
XóaTiếp tiếp au iu ơi
Trả lờiXóa