Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 59

Chương 59

Khi mở mắt ra một lần nữa, Thập Bát nhận thấy y đang nằm trên một chiếc giường, căn phòng sạch sẽ, thoang thoảng mùi trầm hương; y còn được đắp cho một tấm chăn dày, sạch sẽ.

“Đau quá…”

Hạ thân của y xem ra đã được Doanh thái y “kiểm tra” rất kĩ.

Thập Bát hoang mang không biết đây là đâu, sao y lại ở đây? Rõ ràng là y đang… ở trong căn phòng đáng sợ kia mà?

Vội vàng ngồi dậy, y mặc kệ những vết thương trên cơ thể, bước ra ngoài cửa.

- Ư…

Lòng bàn chân của y…

Tối hôm trước y cũng bị Hiên Viên Cẩn đánh vào lòng bàn chân, lần này còn nặng hơn lần trước, có lẽ là vì hắn chợt nhớ đến lần y để người lính kia mang giày cho y nên lại nổi cáu đánh y thêm một lần…

Sau khi ra ngoài, y nhận ra đây là căn phòng sát vách của chủ nhân, nó đã được quét dọn sạch sẽ khiến y nhận không ra. Sau khi bình tĩnh lại, y thấy tay nải của y cùng với chiếc hộp gỗ ở trên bàn, y liền cất chúng dưới gối đầu giường, sau đó với lấy một chiếc áo choàng được treo trong phòng, mặc vào rồi đến thư phòng.

“Mặt trời đã xuống núi, mình trễ mất rồi!”

- Chủ nhân, Thập Bát đã đến ạ. Nô đã trễ nãi thời gian, mong chủ nhân trách phạt.

Một lúc lâu sau cũng không thấy hắn nói gì, y cẩn thận di chuyển đến chiếc bàn nhỏ của y:

- Chủ nhân, nô xin phép…

Hiên Viên Cẩn không nói gì, Thập Bát ngồi một bên nơm nớp lo sợ. Mỗi lần nghe tiếng gì đó được đặt xuống bàn y đều giật thót.

Y một bên làm sổ sách, một bên để ý nghiên mực của hắn, chỉ cần thấy sắp hết là y sẽ chạy lên mài cho đầy mực, rồi lại lui xuống bàn nhỏ. Bàn tay y cầm bút mà cứ run run, nét chữ cũng không được ngay ngắn. Hôm nay Thập Bát sử dụng bàn tính cũng không thoải mái như mọi ngày, y cố gắng làm một cách yên lặng nhất có thể.

Hôm nay y đã ngủ quên, không đi buổi luyện tập của ám vệ, y có cảm giác hôm nay chỉ cần chủ nhân khó chịu, y sẽ phải chịu đòn rất lâu…

“Cạch” – Hắn đặt chén trà xuống bàn.

Thập Bát giật thót.

- Hôm nay ta… rất không hài lòng.

“Ực”

Thập Bát run rẩy bất động, từng giọt mực nhỏ xuống trang giấy.

- Chủ… chủ nhân… nô xin lỗi…

- Lỗi gì?

- Lỗi… nô…

“Lỗi gì sao? Mình không biết…”

Tối hôm qua sau khi uống thuốc thì ngủ thiếp đi, sáng hôm nay y ở chỗ Doanh thái y kiểm tra cơ thể, đến khi tỉnh dậy thì vội vàng đến đây. Y đã phạm lỗi gì chứ?

- Nô… đã không đi buổi tập luyện của ám vệ… đã không hầu hạ ngài cả một ngày… là lỗi của nô…

Y quỳ sấp, trán chạm mặt đất.

Nhìn dáng vẻ y quỳ sấp khiến hắn khó chịu, day day trán:

- Xuống tầng hầm chuẩn bị đi.

- Vâng chủ nhân.

“Chuẩn bị”, đây là cụm từ hắn sẽ dùng khi hắn cho phép y tự quyết định hôm nay sẽ sử dụng những món đồ gì.

Thập Bát từ trong những món đồ đáng sợ dưới tầng hầm lựa ra một vài món: roi gân bò, khẩu tắc, dây thừng đỏ, xuân dược, xích, kẹp nhũ hoa, khóa trinh tiết, ống thông niệu đạo,… tất cả những gì chủ nhân thấy hứng thú và chuẩn bị… một giá treo.

Thập Bát run rẩy, y sợ quá… đây là lần đầu tiên hắn nói… hắn không hài lòng…

“Cạch”

Thập Bát giật mình.

Thì ra là Hiên Viên Cẩn cho người đem xuống cho y một thùng nước ấm.

=================

“Cộp” “Cộp” “Cộp”

- Xong rồi sao?

- Nô xong rồi ạ, chủ nhân.

Thập Bát quỳ chuẩn ở bên cạnh lối vào, cơ thể y run lên vì lạnh. Y mặc bộ xích được Tiêu phòng đặc chế, từ hôm mua đến nay vẫn chưa có dùng.

Thập Bát bò theo chân hắn đến giường thì được ra lệnh cho nằm lên giường. Hiên Viên Cẩn nhìn lướt qua những dụng cụ bày ra trên bàn, rồi quay mặt đi.

Thập Bát lo sợ, vì hình như chủ nhân không thích những món đồ mà y đã chọn.

Một lúc sau hắn quay trở lại giường.

Thập Bát bây giờ đang mặc một bộ xích được làm tinh tế, các mặt đều được mài bóng, lấp lánh dưới ánh nến.

Bộ xích này gồm một chiếc vòng cổ, trên đó được làm hoa văn rất đẹp, từ vòng cổ sẽ có 7 sợi xích nhỏ, 4 sợi ở phía trước và 3 sợi ở phía sau. 4 sợi ở phía trước lần lượt là 2 sợi nối với vòng ở cổ tay, 2 sợi có kèm kẹp nhũ hoa đã được y kẹp vào hai điểm hồng trước ngực. 3 sợi ở phía sau thì có 2 sợi được nối với vòng ở bắp dùi trên, còn một sợi bên trên có một chiếc vòng nhỏ, là để tròng vào phân thân cùng hai tiểu khỏa cầu…

Hai cái vòng ở bắp đùi còn có móc xích, để có thể móc với vòng tay.

Từ chiếc vòng nhỏ ở phân thân còn có thêm hai sợi xích nữa, để nối với hai chiếc vòng ở cổ chân.

Nhìn tổng thể trông rất quyến rũ.

- Hôm nay ngươi đúng là dụng tâm nhỉ.

- Nô… nô xin lỗi chủ nhân…

Thập Bát sợ hắn sẽ nghĩ y cố tình chọn những món không hấp dẫn với hắn. Nhưng mà rõ ràng đây đều là dụng cụ mà hắn thích dùng mà.

Trước đây khi được cho phép tự chuẩn bị, y luôn lựa những món nhẹ nhàng, và gần như hắn không sử dụng lần nào. Như là cục bông có tay cầm nhỏ, bút lông và màu vẽ, tai mèo, những ngọc khí nhỏ và trơn,… Những món đồ này chỉ dùng để trêu ghẹo và sẽ không bị đau…

Hiên Viên Cẩn khóa tay y vào hai chiếc vòng ở bắp đùi, cột hai cổ chân y vào sợi dây nối với cột giường, ép y mở rộng hai chân.

Hắn dùng một dụng cụ mở rộng, mở hậu huyệt của y ra rồi dùng tay tiến vào bên trong. Thập Bát có thể cảm nhận được hai ngón tay của hắn đang khuấy đảo bên trong, từng tấc thành bích sưng đỏ đều được ấn mạnh, cứ như đang tìm gì đó.

“Không lẽ hôm nay Doanh thái y phát hiện bên trong của mình có vấn đề gì sao?”

Thập Bát cố nén tiếng khóc lại ở trong cổ họng, hạ thân y hầu hạ chủ nhân đã mấy ngày liền, bị tổn thương còn chưa có thời gian nghỉ ngơi…

- Chậc!

- Ư…

Một lúc sau, hắn tặc lưỡi rồi rút tay ra, rút cả dụng cụ mở rộng kia ra mà không thèm khép nó lại.

“Sao chủ nhân lại có biểu hiện như thế? Không lẽ… mình đã bị vấn đề gì rồi sao?”

- Chủ nhân… - Y lo lắng gọi người trước mắt.

- Hôm nay rên lên cho ta nghe. – Hắn niết cằm y.

- Vâng… ạ… chủ nhân…

Thập Bát cố gắng dùng thanh âm mềm mại nhất để kêu lên, không để lộ ra âm thanh rên rỉ đau đớn. Ở dưới hạ thân, có một vài vệt chất lỏng đỏ tươi đã ngấm xuống tấm nệm, hai bàn tay y nắm chặt vào nhau, cố gắng phân tán đi sự đau đớn.

Hắn rất thích trêu đùa hai điểm hồng trước ngực và phân thân của y, lần này cũng vậy, những nơi nhạy cảm của y đều bị trêu đùa đến sưng tấy.

Hắn cầm lấy hai chiếc kẹp nhũ hoa kéo mạnh, chúng bị kéo ra khỏi ngực của y, để lại hai điểm hồng bị kẹp đến biến dạng. Rồi hắn lại dùng ngón tay ấn mạnh hai điểm hồng đó, cứ lặp đi lặp lại như vậy đến khi y không chịu nổi mà van xin:

- Chủ nhân… nô đau lắm… xin người nhẹ một chút… hức… huhu…

Cả cơ thể y căng cứng để chịu đựng nỗi đau đang giày xé cơ thể, chịu đựng cơn đau đớn từ phân thân bị chủ nhân dùng cổ trùng để khiến nó đứng thẳng lên, chịu đựng hạ thân bị xé rách theo từng cú thúc mạnh bạo của hắn.

“Phụt”

Hiên Viên Cẩn sảng khoái bắn ra bên trong y.

“Đã lâu như vậy rồi mà tên này vẫn còn hợp ý mình quá.”

Hiên Viên Cẩn nhìn thấy đóa thu hải đường được xăm lên bên đường nhân ngư của y, khẽ vuốt ve nó làm Thập Bát rùng mình. Hắn lướt bàn tay xuống phía dưới, rồi mở miệng, cắn vào phần đùi trong non nớt đó. Hắn cắn rất mạnh, hàm răng hắn ghim sâu vào đùi non của y. Thập Bát cắn môi đến chảy máu, chịu đựng cơn đau. Khuôn mặt y tái mét, hai hàng mi nhắm chặt, cả cơ thể căng cứng run rẩy.

Thập Bát không dám lên tiếng, không dám động đậy. Y biết tâm trạng hôm nay của hắn không tốt, y không muốn chọc giận hắn rồi lại nhận lấy những hình phạt đau đớn hơn.

Thập Bát không nghĩ đến, sau khi hắn nhả ra thì liền cởi trói cho y, còn tự tay cởi cả bộ xích y đang mang nữa. Hiên Viên Cẩn vậy mà lại không tiếp tục, hắn ra khỏi tầng hầm, còn Thập Bát cũng cố gắng theo kịp cước bộ của hắn.

Y hầu hạ hắn tắm xong thì được cho phép dùng thùng nước ấm khác, trong lòng y vui vẻ không thôi.

⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎

Mọi người ơi comment nhận xét để cổ vũ au nhé 😋

Nhận xét

  1. cho hỏi bộ này au dự định làm tổng bao nhiêu chương vậy

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Này au cũng chưa biết, mạch cảm xúc đến đâu au viết đến đó à

      Xóa
    2. Với 1 chap của au cũng đâu có dài nhiêu đâu nên chắc cũng nhiều á

      Xóa
  2. ùi chén thuốc cod tác dụng j dzạ. Rồi còn anh công còn lại đâu ùi au

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Các tình iu comment xôm lên nhe 🥰🥰🥰

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 66

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chap 68

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 61