Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 65

Chương 65

Sáng hôm sau, Hiên Viên Cẩn tỉnh dậy, hắn thấy y ngủ ngồi cạnh giường, bèn thở dài một hơi, rồi bế y lên giường, đặt cho y nằm thẳng, hắn còn chu đáo lột bỏ tấm trải nệm đầy những vết giao hoan loang lổ.

- Người đâu? Gọi Doanh thái y!

- Vâng ạ.

Doanh thái y lúc đó phải vào cung, người của Vương phủ không còn cách nào khác là phải đợi trước cửa cung, chỉ chờ Doanh thái y ra là đưa đi liền.

Lúc Doanh thái y đến đã thấy cả hai người đang ngồi đối diện nhau dùng bữa sáng. Hiên Viên Cẩn ngồi thẳng lưng, quần áo chỉnh tề, tư thế khoan thai, thoải mái. Thập Bát mặc một cái áo choàng dài, lưng khom xuống, một tay y ôm bụng, còn một tay múc từng muỗng cháo, cả người run rẩy.

- Vương gia, hắn đã rất yếu rồi, bị cảm lâu ngày cộng thêm… làm việc quá sức, cơ thể bị hao tổn. Thần sẽ kê một ít thuốc, hắn cần được giữ ấm và điều dưỡng mười ngày đến nửa tháng.

- Được thôi.

Hôm qua, Hiên Viên Cẩn không nghĩ đến y sẽ giúp hắn khi hắn bị chuốc thuốc. Lúc đó chân tay hắn rã rời, trong phòng lại không có ai, y có thể trơ mắt nhìn hắn khổ sở, quằn quại, nhưng y đã không làm như vậy.

Từ hôm đó, hắn đem công văn về làm ở Vương phủ, đặc cách cho y ăn ngủ sinh hoạt trên giường hắn, còn cho phép y để một cái bàn nhỏ trên giường vì y cứ đòi làm việc.

Nửa tháng trời cứ thế trôi qua, Vương phủ yên bình đến lạ.

“Đã bao lâu rồi mình mới có khoảng thời gian trước Tết yên bình như thế này?” – Hiên Viên Cẩn xoay người, hắn vuốt nhẹ khuôn mặt đang say ngủ của y.

Hắn bắt y trong thời gian dưỡng thương phải ngủ cùng với hắn, mặc dù hắn không làm gì cả, nhưng y vẫn đề phòng mà nằm nép sát vào trong tường, lúc hắn thức dậy buổi sáng còn thấy y đã cuộn người vào một góc dưới chân hắn.

Có y ngủ cùng, hắn cảm thấy chất lượng giấc ngủ được cải thiện rõ rệt mà không rõ nguyên do.

Về phía Thập Bát, y cố gắng nằm ngoan, không dám cử động cho dù cả cơ thể tê rần. Y không dám chắc rằng nếu y nằm giãy giụa, hắn sẽ không vứt y vào viện tử của hai con chó kia…

==================================

Tối hôm nay là đêm trước đêm giao thừa, trong cung tổ chức 1 buổi tiệc lớn. Cả vương phủ tất bật từ sáng để chuẩn bị cho Nhã vương vào cung dự yến tiệc đêm giao thừa. Thập Bát cũng được lệnh phải đi theo, từ buổi chiều y đã được chuẩn bị cho rất kĩ lưỡng, vì lần này y sẽ vào cung với tư cách nam sủng được sủng ái của Nhã vương!

Được điều dưỡng đặc biệt nửa tháng trời đã khiến sắc mặt y hồng hào hơn hẳn, cũng gọi là có da có thịt, không quá hốc hác. Y phục cũng được lựa chọn cho phù hợp với y, không phải là những chiếc áo choàng hay những bộ cánh để lộ da thịt, y mặc một bộ y phục màu xanh lam nhẹ nhàng, được đội phát quan, mang giày, đeo ngọc bội như bao công tử quý tộc khác, nhưng càng diễm lệ hơn một phần.

Thập Bát rất vui, cứ như những khổ sở chịu đựng bấy lâu nay đã được đền đáp. Cho đến khi y nhìn thấy người thử độc mà hắn mang theo.

Hiên Viên Cẩn là trọng thần, dù là Hoàng đế hay Thái tử, hắn đều có vai trò rất quan trọng, hiển nhiên hắn là mục tiêu của các nước ngoại bang trong lần yến tiệc năm mới này. Thủ vệ trong cung nghiêm ngặt, nhưng không thể đề phòng đồ ăn bị người khác bỏ thuốc. Và hắn được đặc cách cho mang theo riêng một người để thử độc, vốn dĩ người đó là y!

“Nhưng tại sao… tại sao tiểu Ngôn lại ở đây?”

Thường dân không được phép ngẩng mặt lên nhìn quý tộc, nhưng y thì khác, y không phải quý tộc. Thập Bát cúi người xuống để nhìn cho thật kĩ, rồi lại run run thả tay ra, nhìn khuôn mặt đang ngơ ngác kia.

“Đúng thật là… tiểu Ngôn…”

Rất nhiều câu hỏi hiện lên trong đầu y, nhưng cuối cùng vẫn phải nuốt ngược vào trong, vì y bây giờ… lấy tư cách gì mà hỏi chứ?

Thập Bát nắm chặt bàn tay đang đeo nhẫn, cúi gằm mặt.

Vốn dĩ… đây là cơ hội tốt nhất, Ảnh Nhị cũng đã cố gắng dàn xếp sao cho thỏa đáng, nhưng mà bây giờ… y không dám đánh cược tính mạng của tiểu Ngôn…

=============================

- Nhìn kìa.

- Là nam sủng sao?

- Vương gia hôm nay cho hắn ăn diện như vậy, là ý mà ta nghĩ kia sao?

- Xem ra hắn thượng vị thành công rồi.

- Xem bộ đồ hắn mặc kìa, là loại vải Đông Hồ tiến cống đó, chỉ có Hoàng hậu mới có phần!

- Trông mặt hắn cũng được đấy chứ, nếu đổi lại là tôi thì hắn không còn đứng được như vậy đâu.

- Ta đã được chạm vào hắn rồi đấy, tuyệt vời lắm!

Từ khi họ xuống xe ngựa, rất nhiều lời bàn tán nổi lên, y nghe rõ mồn một, còn có cả những lời bình luận suồng sã hơn nữa.

Y cố gắng bỏ ngoài tai những lời đó, tiếp bước theo sau Hiên Viên Cẩn. Hôm nay hắn rất nhân từ, không để cho y đeo hay mang những món đồ kì quái nào cả, chỉ đơn thuần là đến và ngồi bên cạnh hắn dự tiệc thôi.

Trong đầu Thập Bát cũng đang mang theo một dấu chấm hỏi rất lớn: Không lẽ chỉ là vì y giúp hắn phóng thích 2 lần, giảm bớt hiệu quả của xuân dược mà lại có thể nhận được phúc phần lớn như thế này sao?

Nhập tiệc, rất nhiều món ngon được bày lên trước mặt, có người sẽ lấy từ những đĩa thức ăn đó ra một vài miếng nhỏ để đưa cho tiểu Ngôn, ngay cả những bình rượu đưa lên cũng đều là tiểu Ngôn uống trước một ly.

Thập Bát lộ rõ vẻ mặt lo lắng không biết làm sao khi người hầu lấy từng món trong các đĩa thức ăn ở trước mặt y đưa xuống cho tiểu Ngôn.

Mỗi lần tiểu Ngôn gắp thức ăn lên, tim y đều hẫng đi một nhịp như ngừng đập, may mắn là cho đến cuối buổi tiệc cũng không nếm ra món nào có độc, chứ nếu như thật sự có… y cũng không biết bản thân làm sao mới có thể cứu đệ ấy.

Y không dám nhận tiểu Ngôn, có hai lý do:

Một là y đã thay đổi rất nhiều, có khi nói ra, tiểu Ngôn cũng không tin.

Hai là bây giờ y đã trở thành một món đồ dưới thân của một người đàn ông, y… không có mặt mũi giải thích… với người… xem y là mục tiêu phấn đấu cả đời…

Ba là… y… sắp đi rồi…

Rất nhiều món ăn đẹp mắt, nhưng y lại chẳng thể nếm ra vị của món nào cả, tâm trí y có rất nhiều câu hỏi, chẳng hạn như… A Ngật, A Phong ở đâu mà lại để tiểu Ngôn phải làm công việc đánh đổi mạng sống như vậy?

- Ngươi quen biết tên thử độc kia sao?

Thập Bát giật thót, vội vàng phủ nhận:

- Không ạ, nô không có quen người đó đâu chủ nhân!

- Vậy sao? Vậy ra ngươi thích kiểu thư sinh như vậy sao? Ta gọi hắn hầu hạ ngươi một đêm nhé?

- Không… không cần đâu ạ, làm gì có ai so được với chủ nhân cơ chứ? – Y nịnh nọt.

Hắn không thèm để tâm, nâng chén rượu lên uống. Đột nhiên hắn khựng lại, nhìn chằm chằm về phía đối diện, là chỗ ngồi của Thái tử.

Thập Bát cũng tò mò nhìn theo, xuyên qua đội ca vũ, có một ảnh vệ mặc đồng phục đen đang thì thầm gì đó với Thái tử.

“Nội lực bình thường, vóc dáng bình thường, chắc võ công cũng chỉ ở mức trung bình thôi.” – Thập Bát đánh giá theo thói quen.

⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎

Mọi người ơi comment nhận xét để cổ vũ au nhé 😋

Nhận xét

  1. Ụa 18 bị bịn òi hạ, ha bé thực sự là có ý định 44 v🥲

    Trả lờiXóa
  2. Chap này ngọt quá🫣

    Trả lờiXóa
  3. Uầy, tiểu Thanh chap này được sủng nè, lạ ghê :))). Cơ mà con đường để đến hp của em còn dài quá 🫠

    Trả lờiXóa
  4. Típ típ nha au iuuuuu

    Trả lờiXóa
  5. Au oy, qua từng mới lun gòy😭

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. au bù kịp 2 tuần gùi nha, tuần típ thì au vẫn chưa bít sẽ đăng thứ mấy nhé =)))))))

      Xóa
  6. Au ưi, mau mau nhaaa, nghiện lúm gòy

    Trả lờiXóa
  7. Đã 2 từn r au oy😭😭😭

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Các tình iu comment xôm lên nhe 🥰🥰🥰

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 66

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chap 68

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 61