Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chap 68

Chap* 68

*Au đổi 'Chương' thành 'Chap' nhe (⌐■_■)

Hiên Viên Cẩn để cho y ngủ đến trưa, Thập Bát đói nên tỉnh dậy, vừa mở mắt, đầu y truyền đến cơn đau như búa bổ, y phải vòng hai tay ôm lấy đầu mình, cuộn người lại trong tấm chăn.

- Khóc nhiều quá nên đau đầu sao?

Hôm nay là ngày cuối cùng của năm cũ, người hầu trong Vương phủ cũng nghỉ khá nhiều để về đón Tết với gia đình nên Nhã vương phủ rộng lớn này vốn đã im ắng, nay lại càng thêm phần cô độc, u ám.

Hiên Viên Cẩn đang ngồi phê duyệt công văn trên chiếc bàn dài giữa phòng, hắn để ý thấy động tĩnh trên giường nên tiến lại. Hắn thừa nhận rằng hắn cũng có hơi lo lắng:

“Hôm qua chắc là ra tay hơi quá…”

Thập Bát thấy hắn, y muốn quỳ dậy để hành lễ, nhưng mà cơn đau đầu bủa vây cùng với cơn đau ở chỗ khó nói kia, y nằm bất động một lúc lâu mà vẫn không thể cử động, cũng không nói tiếng nào…

Hiên Viên Cẩn không trách móc gì y, hắn chỉ nói:

- Mở chân ra!

Thập Bát rất muốn làm theo mệnh lệnh, nhưng cơ thể y không nghe lời, y gấp gáp không biết làm sao. Hắn không nói gì thêm, chỉ thở dài rồi quay lại bàn.

Cũng phải 3 khắc sau, Thập Bát mới có thể cử động di chuyển cơ thể. Mặc dù cơn đau dưới hạ thân không thuyên giảm, nhưng cơn đau đầu đã đỡ được 3 phần. Y gượng dậy, quấn tạm chiếc chăn vì trong phòng có các tì nữ đang chuẩn bị bàn ăn trưa. Y bước đi xiêu vẹo đến dưới chân Hiên Viên Cẩn quỳ xuống.

Thập Bát không thể duy trì tư thế quỳ chuẩn, y chỉ quỳ, hai tay nắm lấy chiếc chăn, suy yếu:

- Chủ nhân… nô đã chậm trễ thời gian hầu hạ chủ nhân rời giường, mong chủ nhân trách phạt…

- Hôm qua đau lắm sao? – Hắn hờ hững.

- Vâng… vâng ạ… chủ nhân…

- Lên giường mở chăn ra.

- Vâng chủ nhân…

Thập Bát trần trụi nằm trên giường, hơi mở chân, hai tay đặt lên cao hơn đỉnh đầu.

Hiên Viên Cẩn ngồi xuống bên cạnh giường, quan sát hạ thân y: phân thân nhỏ kia bây giờ sưng lên, đỏ tím, đối lập hoàn toàn với làn da trắng hồng xung quanh.

Hắn chạm nhẹ vào nơi đó, Thập Bát giật bắn mình, run rẩy từng cơn. Hắn cầm phân thân y lên, lật qua lật lại, nắn bóp. Nước mắt Thập Bát trực trào trên khóe mi đỏ hỏn, y cố gắng nằm yên, im lặng không phát ra tiếng, tùy cho hắn định đoạt…

- Đồ ta đã cho người gói lại, để bên phòng ngươi, chiều nay về trước giờ Tuất.

- Vâng, đa tạ chủ nhân.

Hắn nghịch phân thân y khoảng độ 1 khắc thì mới cho y mặc áo và ra ăn cơm. Hôm nay Thập Bát được phép ăn những món y thích trên bàn, không cần phải đợi hắn gắp hay chỉ có 1 chén cháo như mọi khi nữa, hôm nay hắn cho phép y muốn ăn gì thì ăn cái đó, không phải câu nệ. Nhưng nói thật thì đầu y đau, y không có khẩu vị cho lắm…

========================

- Cha nương, Thục di, hôm nay là ngày cuối cùng của năm rồi, mọi người ở dưới đó có gặp được nhau chưa? Thục di mới xuống chưa quen, cha nương không được bắt nạt Thục di đâu đấy.

Nói là đi tế bái, nhưng chỉ là những món đơn giản: nến, hương, rượu, 5 món ăn và 1 mâm ngũ quả, bày biện thành 1 bàn tế nhỏ ở bên bờ con suối. Thập Bát đốt giấy tiền trước bàn tế, vừa đốt vừa tâm sự, kể chuyện với cha nương.

- Hài nhi bất hiếu, đã lâu như vậy vẫn chưa có bàn thờ để thờ cha nương, cha nương đừng giận hài nhi nhé. Chỉ là ảnh vệ phải phiêu bạt nay đây mai đó, nếu để cha nương chỉ ở một chỗ thôi thì cha nương không thể xem được bản lĩnh của hài nhi rồi.

- Năm nay hài nhi đứng đầu khóa ảnh vệ của Nguyệt Cung, đã được làm ảnh vệ cho Nhã vương rồi đấy, chính là con tin từ Tuyên quốc mà đã chơi với hài nhi lúc nhỏ ấy… Bây giờ người ấy đã làm Vương gia rồi, còn hài nhi… quá là vô dụng đi, vẫn chỉ là ảnh vệ bình thường thôi…

Thập Bát im lặng hồi lâu, nghẹn ngào:

- Cha nương, màu da mái tóc là do cha nương ban cho, vậy mà hài nhi đã không thể giữ được… Bây giờ hài nhi thành một bộ dạng quái lạ như thế này… cha nương đừng trách hài nhi nhé… Nhã vương… vẫn đang tìm ‘tiểu Thanh’, nhưng mà hài nhi như thế này… có lẽ cả đời cũng chỉ có thể làm ‘Thập Bát’ thôi… Ngài ấy không tin hài nhi…

- Cha nương… hài nhi bị Nhã vương bắt nạt… hic… hài nhi… nhớ cha nương lắm… cha nương đến thăm hài nhi đi… hài nhi… sắp không nhớ được dáng vẻ của hai người rồi…

Y còn tâm sự với cha nương rất lâu, hỏi thăm, tỉ tê đủ điều, chỉ là hơn một năm nay y đã trải qua những gì, chịu đựng gì y lại không dám nói, chỉ đơn giản dùng 1 từ ‘bị bắt nạt’ để kể, y không muốn để cha nương thấy bộ dạng xấu hổ của y…

Mặt trời dần dần khuất bóng, Thập Bát ngẩn ngơ nhìn ngọn lửa bập bùng, y từ từ đốt hết giấy vàng, rồi lại bần thần nhìn nén hương. Sau khi nén hương tàn được một lúc rất lâu, Thập Bát mới từ từ thu dọn.

Rồi bỗng y nhìn dòng suối chảy mãi về phía hạ nguồn, y lại đặt đồ xuống, trầm mình tắm rửa một lúc rồi mới quay về.

Vết thương ở hạ thân kia của y vẫn còn sưng đau, mỗi lần thi triển kinh công mà không để ý sẽ bị cọ vào…

Lúc Thập Bát quay trở về thì vẫn chưa đến giờ Tuất nên y không đến trình diện ngay với Hiên Viên Cẩn, mà y quay về phòng mình để nằm nghỉ một lát.

“Chắc là bây giờ chủ nhân đang ăn tối, đợi ngài ấy ăn xong vậy…”

Dù sao thì y cũng không được ăn…

Thập Bát nghe thấy tiếng tì nữ dọn bát đũa lạch cạch ở phòng bên cạnh, không dám chậm trễ mà ngồi bật dậy, mặc lên một chiếc áo choàng trắng thêu vân hoa, mái tóc ẩm ướt vén gọn tùy ý xõa ở bên vai. Y tiến đến quỳ bên chân Hiên Viên Cẩn đang ngồi trên trường kỷ uống trà.

- Chủ nhân, nô đã về rồi ạ. Đây là 5 món ngài cho nô đem đi…

- Vứt đi.

- Vứt…? Vứt đi ấy ạ…?

Hiên Viên Cẩn không trả lời y, hắn đưa mắt nhìn xuống, thấy được hai nhũ hoa hồng hồng kia lúc ẩn lúc hiện dưới lớp vải trắng kia, thì yết hầu bỗng khô khốc không kiềm chế được. Ngoài ra thì hắn để ý thấy y hơi mím môi, hai tay nắm chặt tay nải, nét mặt có chút buồn bã.

- Sao vậy? Ngươi muốn ăn sao?

- Chủ nhân… nô… những món này chỉ mới bày ra có một chút… không ảnh hưởng đến mùi vị ạ…

- Người đâu, gọi Từ Ngôn.

- Chủ nhân? Sao lại gọi…

- Ngươi muốn ăn mà? Vậy thì phải thử độc trước chứ.

- Vâng… vâng ạ… nô hiểu rồi chủ nhân…

“Cũng may, vẫn là chưa có bỏ vào…”

Trước đây đồ y ăn không cần phải thử độc trước, thậm chí y chính là người đã thử độc cho hắn mà, nhưng không hiểu sau tầm 1 tháng đổ lại đây, y không những không phải thử độc, mà đồ y ăn cũng phải được thử độc như hắn.

Bây giờ y muốn ăn gì cũng phải để cho tiểu Ngôn nếm thử trước, ngay cả rượu được người khác cho.

“Chắc là chủ nhân sợ mình lén bỏ thuốc vào… Không lẽ mình đành phải bó tay sao?”

Thập Bát quỳ ở đó rất lâu, mãi mà vẫn chưa thấy tiểu Ngôn đến, y tò mò hỏi thử Hiên Viên Cẩn:

- Chủ… chủ nhân… sao… cậu ấy vẫn chưa đến vậy ạ?

- Hắn đang ở nhà đón Tết.

“Ơ…”

Thập Bát quên mất là tiểu Ngôn sẽ về nhà đón Giao Thừa với A Ngật và A Phong, do nhiệm vụ nên đệ ấy phải thử độc bữa tối xong cho Hiên Viên Cẩn rồi mới có thể về.

- Chủ… chủ nhân, nếu cậu ấy đã về rồi thì thôi ạ, nô kh—

- Vương gia, Từ Ngôn đã đến rồi ạ.

Thập Bát còn chưa nói dứt câu thì tiểu Ngôn đã đến. Lúc mở cửa bước vào, khuôn mặt đệ ấy khó chịu thấy rõ.

- Bẩm Vương gia, thuộc hạ đã đến rồi ạ.

- Ừm, tất cả đều đã bày sẵn ở trên bàn.

- Vâng ạ.

Thập Bát thấy đệ ấy hậm hực ngồi xuống bàn ăn thử từng món. Y cảm thấy rất có lỗi, chỉ vì y đòi ăn mà đã làm phiền đệ ấy chạy thêm một chuyến. Bây giờ mà chạy lại về nhà… chắc sẽ kịp đón Giao Thừa nhỉ…

Thập Bát lại nhớ đến Giao Thừa những năm trước khi y đến Nhã vương phủ, cho dù là bài huấn luyện có nghiêm khắc đến mức nào, nhiệm vụ khó khăn ra sao, y đều cố gắng về đón Tết với họ, mua đồ Tết, về cùng nhau chuẩn bị các món ăn Giao Thừa, uống rượu cười đùa, cùng trải qua khoảnh khắc cuối năm thật vui vẻ.

“…”

- Bẩm Vương gia, thuộc hạ đã thử xong rồi ạ, không có vấn đề gì.

- Được rồi, ngươi có thể lui.

- Vâng ạ, thuộc hạ cáo lui.

Thập Bát được hắn cho 2 khắc để ăn. Y nhìn những món ăn nguội ngắt trên bàn, lại hồi tưởng đến những món ăn nóng hổi còn bốc khói năm ấy, hồi tưởng đến khung cảnh vui vẻ, rộn ràng của những đêm Giao Thừa, tiếng cười giòn giã, âm thanh món ăn vẫn còn xèo xèo trong bếp…

Y dùng đũa gắp một vài miếng, quả nhiên… chúng bị nghẹn ở cổ họng…

“Không ngon xíu nào…” – Vành mắt y đỏ hoe.

⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎⸎

Mọi người ơi comment nhận xét để cổ vũ au nhé 😋

Nhận xét

  1. Sao đổi thành chap vậy ạ :<, mình không giữ tiếng Việt ấy😢

    Trả lờiXóa
  2. Oh, 18 thật sự muốn 44 hạ

    Trả lờiXóa
  3. Huhu thương bé nó vch 🥺 Mà au ơi tui có thắc mắc xíu, truyện ngược cỡ này thì SE hay HE vậy ạa? Tui muốn hỏi chút để chuẩn bị tâm lý :">

    Trả lờiXóa
  4. Ra tiếp đi au 🫶😋

    Trả lờiXóa
  5. Típ đi mò Au🤧

    Trả lờiXóa
  6. Au ơi còn ra k ạa, gần tháng rồi vẫn lót dép hóng chương ms của au đây ạ 🥹

    Trả lờiXóa
  7. Au oii gần 1th rùi đó huhu

    Trả lờiXóa
  8. Ra chap mới điii 😭

    Trả lờiXóa
  9. Đói chap quá r 🤤

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Các tình iu comment xôm lên nhe 🥰🥰🥰

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 66

Ánh Trăng Trên Mặt Nước - Chương 61